Chuyện ma thần quan tâm lúc này là tiểu cô nương kia, lúc hắn quay về Minh Ngạn cung trời đã tối mịt, còn là nửa đêm.
Bên ngoài vang lên tiếng khóc thê lương như ai oán chưa dứt, hắn mở cửa vào trong, ánh mắt vừa lạnh vừa nóng, mâu quang nguy hiểm dữ tợn nhìn xung quanh đánh giá.
Căn phòng ngăn nắp của hắn giờ bừa bộn biết nhường nào, đâu đâu cũng thấy đồ vật bị quăng bể nát, còn có những bức rèm cửa cũng bị xé rách, tựa như vừa trải qua một trận chiến.
" Tinh Vương Minh! "
Y Ngạn lấp ló sau bức rèm gần giường lớn, mắt thấy kẻ kia, vắt chân lên cổ chạy qua đó, đầu tóc nàng rối bù, quần áo xộc xệch, còn thấy cả vạt tay áo bị nàng chính tay cào cấu tạo nên kiệt tác khiến cho hắn phải cong môi một đường cười ngặt nghẽo.
Nàng đưa cánh tay hữu lực của mình bóp lấy bắp tay rắn chắc của hắn, chân tay căng thẳng giữ chặt, chẳng đợi hắn kịp phản ứng, mồm miệng của nàng nhanh nhảu như nuốt lấy lưỡi hắn.
" Ngươi đã làm gì Tố Như của ta?
Thả Tố Như ra! Ngươi không được làm hại Tố Như! "
" Ta chưa làm gì ả ta cả...
Nhưng...cũng sắp rồi... "
Thanh âm của hắn âm lãnh, lườm đôi mắt sắc lạnh lướt sơ bộ lên cơ thể mỏng manh kia, mắt và mặt Y Ngạn ửng hồng, có chút sưng sưng vì khóc quá nhiều, còn có cả hơi nước trong mắt phiếm hồng.
" Ngươi... "
" Ngươi không được làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-tai-thuong-van-nam-mot-giac-mong/2900418/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.