Hàng mi ướt át khẽ đóng, thân xác nhuốm máu kia ngã ra đất, từ từ tan biến trong không khí, cánh tay vô lực còn vướng víu chấp niệm, vương ra cô nương đang trừng lớn mắt ướt ở kia sau đó rơi xuống nền đất lạnh.
" Tố Như ! Đừng... "
Y Ngạn cuống cuồng bò đến, hồ điệp tan biến như một giấc mộng, như trăng dưới nước, nhìn thấy chẳng thể chạm, hai tay nhỏ lạnh buốt cầm nắm trong vô lực, múa may quơ quào vớt vát toàn sương khói mờ nhạt.
" Không, đừng mà...Tố Như...đừng đi... "
Chẳng mấy chốc, làn khói trắng từ thân xác đang tan rã của Tố Như hòa vào cát bụi, không gian tĩnh mịch bao trùm toàn tiếng khóc thê lương.
Tố Như là hồ điệp tinh, bị thần khí như Luân Nguyệt kiếm giết dẫn đến hồn phi phách tán, không còn cơ hội luân hồi chuyển kiếp.
Giọt nước dâng trào khóe mắt lạnh, nhỏ * tí tách * xuống vũng máu còn loang lổ trên đất, Y Ngạn triệt để chết tâm, sụp đổ như bị ai đó đá xuống địa ngục không lối.
Thanh kiếm còn phát sáng bởi máu của Tố Như dính lên, va vào tầm mắt của Y Ngạn, nó như một chiếc gương phản chiếu hình ảnh của nàng làm tân nương xinh đẹp tắm trong biển máu. Mơ hồ tưởng tượng hàng tá sợi chỉ đỏ trói lấy thân nàng, kẻ đằng sau vương tay 10 ngón khiển những sợi chỉ ấy, nét mặt hung tàn như ác quỷ địa ngục, máu lạnh vô tình.
9 vạn năm cuộc đời nằm trong tay kẻ giả tạo mặc cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-tai-thuong-van-nam-mot-giac-mong/2900407/chuong-81.html