Ninh Ngạn đùng đùng rời khỏi giường dùng sức đẩy hắn ra khỏi phòng, nước mắt uất ức rơi như hoa lê sau mưa, nàng nghiến răng căm phẫn mất kiểm soát hành động, tung chân đá vào người nam nhân.
" Vệ Ninh Ngạn ! "
Giọng nói sắc lạnh pha phẫn nộ, máu nóng dồn lên não khiến hắn quên cả việc xin lỗi, cường ngạnh tóm tay nàng cưỡng chế bế xốc nàng quay lại giường, thô bạo vứt nàng lên đó, phủ thân tráng kiện giam cầm.
" Ta là phu quân của nàng, sao nàng dám xấc xược với ta ? "
Hắn dùng sức nắm lấy cằm tinh tế, tĩnh mạch giận dữ nổi trên mặt, một màu đen kịt bao trùm mị thái của hắn.
Ai chứng kiến sắc thái này sẽ sợ đến mất mật, thế nhưng Ninh Ngạn từ trước đến giờ không dám phật lòng hắn nay lại như bị vong nhập, cả gan xấc xược lại càng thêm phần quá đà.
Nàng gian nan hất cằm rời khỏi bàn tay luyến tiếc, trợn mắng dữ tợn gân cổ lên nói.
" Ta là như vậy đó !
Tinh Vương Minh nếu chàng không thích thì cứ hưu thư ta đi !
Vì một đóa hoa lại cộc cằn với thê tử của mình ! "
Ninh Ngạn càng nói càng phạm sai lầm, hắn nghe chẳng lọt tai câu nào, không cho phép nàng nói ra những lời lẽ chua ngoa, nổi máu xung thiên bóp chặt cổ nàng ấn dưới nệm hoa lệ.
" Nàng ngậm miệng lại cho ta "
Vầng trán rộng nổi lên gân xanh gân guốc, hắn nghiến răng cay độc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-tai-thuong-van-nam-mot-giac-mong/2899983/chuong-123.html