Lưu Ly từ trước đến giờ đều rất quan tâm Ninh Ngạn, sợ hắn chiếm hữu nàng quá mức sẽ dẫn đến cơ thể dần bị mai một, mạnh dạn xin hắn đến an ủi Ninh Ngạn.
Hắn biết nàng rất quý Lưu Ly, hơn nửa tháng giam cầm không cho nàng tiếp xúc với ai, chỉ e làm nàng trầm cảm. Ngẫm nghĩ cũng chưa từng thấy Lưu Ly làm chuyện gì thương hại đến bảo bối, hắn ậm ừ đồng ý.
" Ngươi chỉ được nói chuyện phiếm, cấm ngươi giở trò "
Lời nhắc nhở hàm ý, Lưu Ly hiểu chuyện nhất sẽ không bao giờ can dự vào, thả nàng như đã từng giúp Y Ngạn.
" Ma thần yên tâm, ta chỉ đến thăm ma hậu, tuyệt đối sẽ không làm gì khác "
" Ừm... "
Nam nhân cuối cùng cũng nhẹ lời, bóng người khuất khỏi tầm mắt, hắn lại trầm mặc ngồi trên ghế rồng bộn bề suy nghĩ.
.....
Phòng Mang Chủng, từ bên ngoài vào đến bên trong đều yên tĩnh.
8 tiết khí vừa đi qua chỗ nào cũng lạnh lẽo, trước đây mỗi tối đều hay treo đèn lồng đỏ thấp sáng dọc xuống tiết khí 24, chẳng biết từ lúc nào nơi này lại âm u thế kia ?
Vô thanh vô tức, tĩnh lặng như tờ, Lưu Ly hé cửa đi vào, thanh âm * kẹt * kéo dài đinh tai nhức óc, xem ra cánh cửa này rất ít khi được mở.
Cô nương ngồi trên ghế dài, tựa mình ngọc sương mai vào chiếc bàn nhắm mắt như ngủ rất thư thả.
Nhưng Lưu Ly biết, nàng không hề ngủ, chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-tai-thuong-van-nam-mot-giac-mong/2899972/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.