Vệ gia chết thảm trong một ngày, tin tức lại bị yếm đi, âm thầm giải quyết.
Hắn phòng hờ hết mức có thể nhưng không ngờ trong ma giới vẫn còn có tai mắt của Liễu Linh, từ đầu ả đã đoán trước hắn nhận được tin chắc chắn sẽ giấu, nên trước đó đã dùng thuật con rối yếm lên một số nữ hầu trong Minh Ninh Ngạn cung.
Ngày hôm sau, Ninh Ngạn được Huệ Anh đưa ra ngắm tuyết, trời đông giá rét nàng lại đang mang thai tâm trạng lúc nào cũng buồn bực, ra ngoài một chút lại tìm cách đuổi khéo Huệ Anh.
" Ngươi đi lấy cho ta chút nước ấm đi, trà ở đây đã lạnh rồi "
" Vâng ma hậu "
Huệ Anh không có chút phòng bị, ỷ y Ninh Ngạn bị phế chân đi đứng khó khăn sẽ không chạy lung tung được liền nhanh chóng rời đi, vô tình để cho bọn yêu nữ bị điều khiển giở trò.
Chúng nhận lệnh từ Liễu Linh, thấy bên cạnh Ninh Ngạn không có ai lập tức truyền tin, Liễu Linh từ xa thuận lợi nắm bắt tình hình, điều khiển họ tiếp cận Ninh Ngạn.
Vài ba người giả vờ đến dọn dẹp phòng, nhân cơ hội xì xào cho nàng nghe.
" Tội thật đấy, cả nhà đều chết hết "
" Vệ gia tiếng tăm như vậy cũng có lúc làm phản "
Bắt đầu kể chuyện về Vệ gia, từng lời tuy là thều thào nhưng rất rõ, rõ mồn một, đủ cho cả Ninh Ngạn ngồi ở bàn đá ngoài thềm nghe được.
Gió đông hiu hắt ù ù vào lỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-tai-thuong-van-nam-mot-giac-mong/2899961/chuong-134.html