" Được, ta đợi chàng "
Ninh Ngạn tùy tiện nói, sau ba ngày nàng ủ rũ bỗng dưng lại mỉm cười khiến người khác phải bồn chồn lo lắng.
Tinh Vương Minh còn do dự trước cửa, đánh giá người một lúc, nàng kéo vạt tay áo lên trông ngắm nghía vài cái lại nhìn ra hắn, nhìn không chớp mắt, ngoài ý muốn hỏi.
" Chàng muốn ta chờ đến khi nào ? "
" Được rồi, ta đi ngay "
Nam nhân ngoài miệng đáp, nhanh chóng ra khỏi cửa liền cảm thấy bất an, thở dài không hết hơi, để đảm bảo an toàn trước khi đi không quên căn dặn Huệ Anh để mắt tới nàng.
Không ai biết được một người đang bị đả kích tin thần, ở một mình sẽ làm gì ? Hắn phải phòng hờ.
Huệ Anh nhận nhiệm vụ chưa một lúc nào lơ là, đứng ở một góc nhìn người chăm chú.
Nữ nhân này vẫn lạnh nhạt không nói năng gì, sáp nến tan gần phân nửa, bên ngoài gió càng lúc càng gay gắt, hơi lạnh len lỏi từ khe cửa vào liên tục khiến người trong phòng phát run.
" Huệ Anh, đốt thêm ít than nữa đi "
Không một chút chần chừ, Huệ Anh tức tốc làm theo, bỏ thêm than hồng vào chậu, còn mang đến gần chỗ nàng, hơi lạnh trong phòng chẳng mấy chốc bị áp đảo.
Tay chân yếu mềm cử động cũng dễ dàng hơn, Huệ Anh vẫn tập trung vào nhiệm vụ, nhưng cứ nhìn nhau như thế...mãi cũng cảm thấy khó chịu.
" Ma hậu... "
" Ta muốn tắm, em ra ngoài nấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-tai-thuong-van-nam-mot-giac-mong/2899955/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.