**Thâm uyên = vực sâu.
Nhà của Lục Dạ nằm ở trên sườn núi. Đến tận hai ngày sau, nơi đây mới bị người tìm được, mà hắn cũng mới được thả ra.
Nhưng đối diện với hắn, cũng không phải là lời an ủi. Trái lại, chỉ là vô số lời nói ác ý. Tỷ như mẫu thân hắn nhất định là đã làm chuyện gì không nhận người biết, nên mới phải bỏ trốn.
Đối với những loại thuyết pháp này, Lục Dạ từ đầu tới cuối vẫn luôn giữ im lặng, tựa như cái xác không hồn. Không tố cáo Trương Kiệt, cũng không đem mọi chuyện nói ra.
Bởi vì nói ra thì có ích gì? Đám ma quỷ này sẽ tin hay sao?
Kể từ ngày đó bắt đầu, tính tình Lục Dạ liền ngày càng cổ quái. Khiến người trong thôn cũng càng thêm chán ghét hắn, muốn đuổi hắn đi. Nhưng vẫn chưa tìm được lý do thích đáng.
Đỉnh điểm là vào ngày hôm đó, từ phương xa có một vị tiên nhân ghé qua nơi đây. Ánh mắt đầu tiên khi nhìn thấy Lục Dạ, nữ nhân đó liền không chút do dự buông lời.
"Kẻ này mệnh tướng hung hiểm, trời sinh thiên sát cô tinh, tương lai sẽ hại chết tất cả các ngươi."
Lời này của nữ nhân cũng tạo nên gợn sóng vô cùng kinh khủng.
Ngay ngày hôm sau, nữ nhân liền đã ung dung tự tại rời đi.
Mà vận mệnh của Lục Dạ, lại bởi vì một câu nói vô tâm của nàng làm rơi xuống đáy cốc.
Sau khi cả trấn biết được Lục Dạ có mệnh thiên sát cô tinh, ngay trong đêm liền đuổi giết hắn.
Kẻ hung ác nhất liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-su-xuong-nui/1483185/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.