Editor: Melodysoyani 
Đằng Vân nói xong, đôi tay nắm chặt lại. 
"A...... Bỏ tay ngươi ra......" Diệp Tuyết bị cử động bất ngờ của hắn hù dọa, không tự chủ đề cao giọng nói. 
Trong lúc đánh nhau  Tích Phong nghe được tiếng mắng to phẫn nộ của nàng, mới phát hiện nàng bị Xà Vương ôm vào trong ngực, lửa giận vụt vụt vụt  tăng lên: " Đằng Vân, thả nàng ra." 
Muốn tới đó, đáng tiếc lại bị ba con thần thú này vây chặt, không phân thân ra được. 
"Ha ha...... Tích Phong, xem ra địa vị của nàng ở trong lòng ngươi không nhẹ." Đằng Vân cười hả hê: " Bị ngươi phong ấn ba ngàn năm, bụng của ta đã sớm đói, vừa đúng dung mạo của nàng vừa trắng vừa mềm, mùi vị hẳn rất tốt." 
"Ngươi dám!" 
"Tại sao ta lại không dám? Ngươi giết nhiều người trong tộc ta như vậy, ta ăn một nữ nhân của ngươi có tính là gì?"Nói xong vung một tay ra, chặn ngang gánh nàng lên vai, bay về phía ngai vàng của mình. 
Lúc đang ở trên  ngai vàng còn cố ý buông tay, để cho nàng nặng nề té xuống từ trên cao. 
Diệp Tuyết đang thấy may mắn mình là con hồ yêu, sẽ không vì té mà bị thương, Đằng Vân đã hạ xuống, đôi tay đè  bả vai của nàng lại, hai chân vác trên người của nàng, tư thế rất không hòa hài. 
"Cút ngay, làm ơn hãy tránh xa ta đi......" Sức lực người này thật lớn, nàng cảm thấy  xương bả vai của nàng sắp bị hắn bóp nát. Hắn mới vừa nói cái gì? Muốn ăn mình sao? Không  muốn chơi trò đẫm máu như vậy đâu. 
"Đằng Vân, ngươi thả nàng ra." 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-phi-khuynh-the-doc-sung-nang/1635855/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.