Editor: Melodysoyani. 
Ba ngàn năm rồi, mình bị hắn phong ấn ở đây khoảng ba ngàn năm rồi. 
Ba ngàn năm nay, nếu không phải là có các con dân của mình làm bạn, thật không biết phải vượt qua những ngày đó thế nào! 
Hôm nay ông trời mở mắt, rốt cuộc cũng để mình có thể tự giải thoát rồi sao? Rốt cuộc cũng cho mình một cơ hội để báo thù sao? 
"Tích Phong, ngươi mau chờ nhận lấy cái chết đi." Xà Vương Đằng Vân hét lớn một tiếng, kim quang trên người bừng sáng, chiếu sáng đến mức mọi người ở đây không thể mở mắt. Sau đó là tiếng rồng kêu hổ gú phượng hót, kèm theo tiếng cột đá sập ầm ầm, một tiếng rầm oai phong khiến người run sợ vang lên, đột nhiên một con rồng giương nanh múa vuốt xuất hiện. Đuôi rồng đảo qua, làm lòng đất thạch động rung động. 
"Á......" Diệp Tuyết vừa định niệm chú dùng di chuyển tức thời, thân thể đã rơi vào trong ngực Tích Phong, hắn ôm nàng tránh đến chỗ an toàn. Nhìn lại,  trên đỉnh thạch động  đã xuất hiện một lỗ thủng to, Thanh Long, Bạch Hổ và Hỏa Phượng đã không thấy bóng dáng, chỉ còn lại Thánh Kỳ Lân đi theo phía sau hai người. 
"Làm sao bây giờ?" Diệp Tuyết không biết làm sao nhìn hắn. Theo lý thuyết, thân là thú cưỡi,  các thần thú bọn nó, không được chủ nhận ra lệnh, tuyệt sẽ không tùy tiện rời khỏi tầm mắt của chủ nhân. Ngày hôm nay, Bạch Hổ và Hỏa Phượng rõ ràng không tuân thủ. 
"...... Đuổi theo." Tích Phong nhíu mày, ánh mắt là kì lạ. 
Dĩ nhiên trong chuyện này có lý do 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-phi-khuynh-the-doc-sung-nang/1635854/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.