Đoàn Tử chớp chớp đôi mắt to, sau đó lại ngượng ngùng, giọng nói hơi yếu ớt: “Việc đó… Chỉ là sức hơi lớn chút mà thôi…”
Khi Đoàn Tử trả lời câu hỏi của Tô Linh Phong, trong lòng rất rối rắm, nữ hài tử nên yếu đuối chút thì người ta mới yêu thương… Thú mỹ nữ có sức lớn? Hình như phá vỡ hình tượng rồi! Nhưng… Đoàn Tử ngắm trộm Tô Linh Phong, hình như ma ma cũng không phải mỹ nhân yếu đuối, nó tưởng… Ư… Đoàn Tử rùng mình không rõ lý do, vẫn nên thôi đi, hình như thú mỹ nữ mạnh mẽ cũng rất tốt…
Tiểu Bạch ở một bên bĩu môi, nhỏ giọng lẩm bẩm bổ sung: “Da còn dày nữa!”
Tai Đoàn Tử rất thính, nó nghe vậy đôi mắt to lườm Tiểu Bạch: “Ngươi mới là đồ da dày, hừ, cả nhà ngươi đều là đồ da dày!”
Tiểu Bạch lẩm bẩm gì đó không rõ, không ngờ lại không đấu võ mồm với Đoàn Tử.
Khóe miệng Tô Linh Phong giật giật, cũng không biết nói gì, đúng rồi, thế mà nàng lại quên Đoàn Tử là thú luân hồi thuần hệ vật lý, căn bản là nguyên tố tuyệt duyên thể, thăng cấp có khả năng cũng không có kỹ năng linh thuật, thực lực trở nên mạnh hơn, nhưng công kích vật lý và phòng ngự càng mạnh hơn…
“Ma ma, Đoàn Tử đói quá…” Hai móng vuốt nhỏ của Đoàn Tử ôm bụng, bụng nhỏ xẹp lép phát ra tiếng “rột rột”, vẻ mặt tham lam, vô cùng đáng thương nhìn Tô Linh Phong đòi đồ ăn.
Còn nữa, sau khi thăng cấp tỉnh lại Đoàn Tử cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-phi-kho-tan-tinh/2556963/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.