"Chủ nhân, phải xử trí con người ti tiện này như thế nào?" Tiểu Bạch trừng mắt nhìn Chu Mị Nhi trên mặt đất, trong giọng nói có chút hung tợn.
"Mẹ, người đánh ả ta thành đầu heo đi, đánh thành đầu heo! Đánh từ một cái đầu biến thành ba cái đầu heo to!" Đoàn Tử vung móng vuốt nhỏ, đề nghị nói.
“Ha!” Tiểu Bạch phun hơi rồng, liếc Đoàn Tử, khinh bỉ nói: "Đầu heo? Ngươi không phải chính là một con heo sao?"
“Ngươi mới là heo ấy! Đoàn Tử mới không phải heo!" Đoàn Tử không vui đáp lại.
"Ngươi là heo ngươi là heo, ngươi là một con heo! Heo heo heo!" Tiểu Bạch vẫy cái đuôi nhỏ, cố ý chọc tức Đoàn Tử.
"Hu hu hu... Đoàn Tử không phải là heo..." Đoàn Tử từ đỉnh đầu trượt xuống bả vai Tô Linh Phong, ôm cổ Tô Linh Phong cọ xát mặt nàng: "Mẹ ơi, Tiểu Bạch lại bắt nạt Đoàn Tử, hu hu..."
“Hừ, đồ nịnh bợ, đồ dính người, dám đi mách lẻo!” Tiểu Bạch hất cằm khinh thường bĩu môi rồng.
Mới vừa rồi động tác còn rất nhất trí, bầu không khí rất hài hòa, giờ lại bắt đầu ầm ĩ như mọi ngày...
Tô Linh Phong bây giờ đã quen với cách tương tác khác người của cặp đồ vật nhỏ này, lỗ tai tự động lọc tiếng ồn chúng nó tạo ra, ung dung liếc nhìn Chu Mị Nhi trên mặt đất, tâm tình rất tốt thưởng thức phẫn nộ cùng hoảng sợ trong mắt cô ta...
"Ưm... ưm ưm..." Chu Mị Nhi đang liều mạng dùng đầu lưỡi để đẩy nhúm tóc ra khỏi miệng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-phi-kho-tan-tinh/2556787/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.