Mặc Vấn Trần nghe vậy không khỏi lắc đầu cười khẽ, vậy là thú luân hồi đã thành ma sủng của nha đầu kia, với những con kém thú luân hồi hai cấp, lại không thể kí khế ước thánh thú, đương nhiên là nàng chẳng thèm quan tâm.
Nguyệt Quang nhướn mày, sau đó cười híp mắt và nói: “Được rồi, nếu Tiểu Phong Phong đã không có hứng thú với bọn thánh thú này thì chúng ta đi thôi.”
Tá Dịch lập tức nhìn Tô Linh Phong, đáy mắt hiện rõ sự suy tư.
Bốn người không dừng lại nữa, bắt đầu đi về phía cửa hang.
Vì không cần tìm dị thú nữa, nên họ cũng lười săn giết bọn ma thú tầm thường trong suốt chặng đường, cũng vì thế mà thời gian lúc về nhanh hơn lúc đi rất nhiều.
Trong thời gian đó, bọn họ chỉ dừng lại nghỉ ngơi một lần, ăn uống một chút để bổ sung thể lực rồi tiếp tục lên đường.
Sáng sớm hôm sau, cuối cùng bốn người cũng tới sơn cốc Tùng Ngâm.
Đứng trước xe ngựa của bọn họ, Tô Linh Phong chui vào thùng xe, Nguyệt Quang cũng bò vào trong xe nhưng lại bị Tá Dịch tóm lại: “Thành thật ngồi ở bên ngoài cho ta!”
“Ngươi là cái đồ đáng ghét, người ta muốn ngồi với Tiểu Phong Phong cơ…”
“Mơ ít thôi!” Tá Dịch kéo Nguyệt Quang ngồi ngoài cửa xe, sau đó cầm roi quất ngựa lên và ngồi xuống bên cạnh Nguyệt Quang.
Tô Linh Phong chú ý tới cánh tay đang cầm roi quất ngựa của Tá Dịch, động tác có chút mất tự nhiên, không khỏi nhíu mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-phi-kho-tan-tinh/2556764/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.