Ma Thiên Tuyết cảm thấy cuộc sống rất nhàm chán quanh đi quẩn lại chỉ có ở Thanh Hương Viện và Ma Cung.
Một ngày, cô ôm tay nải đi ra cửa. Thiên Tuyết đã thấy Lang Vương đứng trước cửa. Cô cười nói:
“Sớm thế?”
“Cô đi đâu tôi ở đó.”
Lang Vương lạnh lùng trả lời. Anh biết chỉ cần rời cô nữa bước cô lại đi gây sự. Không thì đi trêu hoa ghẹo bướm. Nên người trên giang hồ mới đồn thổi nhiều tin đồn như thế. Không phải hoàn toàn sự thật nhưng cũng có đến hơn một nửa là sự thật.
Một hôm, có một nhóm người đến từ Võ Lâm Phái. Đi vào Thanh Hương Viện phá rối. Tên mặt sẹo đá bàn:
“Gọi tú bà ra đây cho ta! Hôm nay ta muốn bao hết kỷ viện này.”
Uyển Uyển bước xuống:
“ Vị đại gia này, không biết ngài có mang đủ bạc không? Chỗ ta là kỷ viện nhưng là kỷ viện lớn nhất ở đây nha. Muốn bao hết cũng phải xem ngân phiếu dày bao nhiêu mới được.”
“Ngươi dám xem thường ta sao? Hắn vứt một xấp ngân phiếu lên bàn.”
Uyển Uyển cười như không cười:
“Cái này chỉ đủ bao một cô nương ở đây thôi.”
“Mẹ kiếp, ngân phiếu này đủ để ta cưới mấy nhị thiếp đó nha. Cô nương ở chỗ các người có gì hơn người chứ!”
Hắn vừa nói nước bọt vừa phun khắp nơi. Mọi người cười muốn đau cả bụng.
“Đại gia ơi! Cô nương chúng tôi ai cũng trong sạch lại còn giỏi cầm kỳ thi họa. Ai cũng sắc nước hương trời nha. Một người cũng quý, hai người cũng quý.”
“Khỏi nói nhiều. Ta muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-nu-yeu-nghiet/1258799/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.