*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tựa sát vào cần cổ.
Trán chống trên vai nàng, sau đầu bị vòng ôm thật chặt, không chỉ là sau đầu, kể cả tai cũng bị siết đến hơi đau, nhưng mà không hề chán ghét chút nào. Khi đầu bị một đôi tay ôm lấy như vậy, thị giác, thính giác đều sẽ bị cản trở, không nhìn thấy gì khác, không nghe rõ gì khác, chỉ có thể cảm giác được nàng, nhịp thở của nàng, thậm chí, mạch đập của nàng.
Tai trái kề sát cần cổ Luyện nhi, đó không phải dùng thính giác mà là xúc giác xác xác thật thật để mà cảm nhận, mạch đập của nàng hơi nhanh, cách lớp da thịt bên cần cổ, tôi có thể cảm nhận động mạch chủ "thình thịch" nhảy lên từng cái rồi lại từng cái.
Sẽ không có bất cứ thứ gì làm cho người ta cảm thấy an tâm hơn nữa.
Cười thỏa thích một hồi, tiếng cười kia dần dần kết thúc. Lúc này, ràng buộc sau đầu mới nhẹ hơn chút, tôi hơi ngẩng đầu, bốn mắt nhìn nhau. Nàng rút về một tay, dùng ngón tay xoa vuốt mặt tôi, mới nhướng mày như định nói gì đó, chợt bên cạnh có người lắp bắp nói xen vào:
- Sao... sao mà, các ngươi biết nhau? Mà tiểu huynh đệ ngươi... ngươi hóa ra, lại là cô nương hả...
Luyện nhi nghe tiếng nhíu mày, buông tay ra, không nói một lời xoay qua nhìn đối phương, còn che tôi ở phía sau. Không biết là vô tình hay là cố ý, Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-nu-nghe-thuong/1140120/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.