Tôi, ghét bị thương.
Ghét bị thương ngoài dự đoán, ghét bị thương bất ngờ từ phía sau.
Ghét bị thương, cho nên từ khi ra đời đã luôn cẩn thận từng li từng tí, thận trọng, không muốn hành xử sai lầm, không muốn tin nhầm người, không dính líu vào mối quan hệ quá phức tạp, không bỏ ra quá nhiều tình cảm không cần thiết, trước khi làm gì đều phải ước tính nhiều lần, luôn ưu tiên suy xét đến kết quả xấu nhất, với hy vọng sẽ có chuẩn bị, sẽ không kinh ngạc hoảng sợ dù cho đứng trước cục diện khó khăn đi chăng nữa.
Thế nhưng dù đã cẩn thận như vậy, đến bước này, cuối cùng vẫn chẳng thể đề phòng, chỉ vì có một số người một số việc, quá mức khó mà tưởng tượng nổi!
Người điên! Một từ này thoáng qua trong đầu.
- Ngươi chết đi!
Cô gái trước mắt vung kiếm đâm xuống, màu đỏ thẫm trên thân kiếm kích thích thần kinh, nếu tiếp tục bị thương nữa thì coi như xong đời! Mang theo suy nghĩ này liều mạng xoay người, cuối cùng cũng có thể tránh thoát một kích kia, mũi kiếm đâm trên tảng đá trong bùn, vang lên một tiếng "keng" chói tai.
Một kích thất bại, chỉ thấy đối phương thu hồi chiêu vừa nãy rồi bỗng đánh tới, đừng tới đây! Theo bản năng nhấc chân, mạnh mẽ đạp một cước, đối phương loạng choạng lui về sau ngã xuống đất, nhưng mà bản thân mình cũng không hề tốt đẹp chỗ nào.
Lảo đảo vài bước, gắng gượng vịn cái bàn bên cạnh chống đỡ thân thể, sau lưng đau đớn đến muốn ngất, tôi biết ở đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-nu-nghe-thuong/1140115/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.