Một giáp (60 năm) trong núi thì năm nào cũng lạnh.
Khi còn trẻ, thời gian rảnh rỗi thường đọc Tây Du ký, mấy cái lung tung khác đều đã quên rồi, ngoại trừ những đoạn phim kinh điển. Duy chỉ riêng bộ này thì vẫn nhớ rất rõ, cực kỳ hâm mộ con khỉ kia vừa ra đời đã có thể tự do tung hoành vô cầu vô thúc (không bị trói buộc),trong lòng cũng vô cùng thích thú. Thế nên trưởng thành rồi liền tự mình vác ba lô du sơn ngoại thủy, mong muốn đi du lịch khắp Đại Giang Nam Bắc bằng hai chân. Dù là vậy, cho đến hôm nay mới thật sự lĩnh hội được vẻ đẹp nghệ thuật của phong cảnh nơi đây.
Kiếp này sống trong núi, sinh tại núi, lớn lên cũng là ở trong núi, thời gian sau theo sư phụ phiêu bạt định cư phần nhiều là trải qua ở trong núi. Mặc dù thi thoảng sẽ xuống núi mua đồ gia dụng, vẫn không đến mức lạnh suốt cả năm, nhưng mà nhận thức về thời gian thì thực sự mờ nhạt rất nhiều, lâu dần chỉ còn để ý thời tiết khí hậu thay đổi như thế nào để chú ý thêm giảm quần áo và đồ dùng hằng này mà thôi.
Cho nên ba năm rồi lại ba năm, chỉ là một cái chớp mắt, thời gian vẫn cứ như thế mà trôi đi. Loại nhất thành bất biến (đã hình thành thì sẽ không thay đổi) này, đối với người đã quen với cuộc sống phồn hoa không ổn định có thể sẽ chịu không nổi, nhưng với chính tôi mà nói thì cũng không quá chán ghét, ngược lại còn cảm thấy từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-nu-nghe-thuong/1140029/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.