Màn đêm buông xuống, sương lạnh thấm vào áo, nàng khẽ rùng mình, mới đó đã sắp đến mùa đông rồi, thời gian trôi thật mua quá. Nhẹ cất bước giữa rừng trúc phía sau Sơ đường (nơi ở của tỷ muội nhà Chi Phấn – đã được nhắc đến trong chương 11),đêm tối lạnh lẽo nhưng nàng vẫn thích đi dạo. Không khí khiến ai cũng phải chui rúc chăn bông ấm áp, chỉ có nàng ngược đời, phong phanh đễ nhiễm lạnh. Thấy khoảng cách cũng khá xa, chắc sẽ không có ai bất thình lình nhảy ra đâu, Thiên Điệp khẽ nhún mũi chân xoay 3 vòng lên trên không rồi đáp xuống chờ đợi. Vài giây sau một đàn bướm đủ màu sắc từ đâu bay lại quấn quýt bên người nàng. Thiên Điệp vươn đầu ngón tay, một tử điệp liền đậu ngay trên tay nàng.
- “Công chúa. Người ta rất nhớ người nha. Người bỏ đi lâu muốn chết. Hức hức.” – Tử điệp ấm ức trách móc làm nàng phì cười.
- “Tử nhi ngoan. Ta đi chơi chút thôi mà. Về để bị ép hôn sao? Ta mới không muốn đâu. À mà dạo này trong cung có gì mới không?” – Thiên Điệp hỏi chuyện chính, đây mới là lý do nàng gọi đàn bướm của mình tới đây.
- “Dạ có. Lúc công chúa vừa mới đi thì lục công chúa cũng được gả cho tướng quân Bách Ngôn. Lục phò mã từ biên cương trở về trấn giữ kinh thành, người này tính tình cương trực, rất thương yêu lục công chúa, là một trong những trụ cột chính của nước ta.”
- “Ừm… Ta cũng có nghe nói đến tên này… Lục hoàng tỷ đã lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-manh-vuong-phi-pk-yeu-nghiet-vuong-gia/106199/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.