Chương trước
Chương sau
Toàn bộ đỉnh núi có thể nghe thấy tiếng lá rơi. Tất cả mọi người đều hóa đá.
Cho đến mấy phút sau, mới vang lên tiếng hô hấp dồn dập.
- Quả nhiên là Thiên Long giới.
- Thiên Long giới, ha ha, chúng ta đã có được Thiên Long giới.
- Thật tốt quá, tốt quá!
- Phong Liệt, ngươi thật sự có được Thiên Long giới? Cái này….cái này là thật?
Sau khi Phong Liệt thừa nhận, bất luận kẻ nào cũng đều không hoài nghi Thiên Long giới là thật hay giả. Bởi vì Thiên Long điêu khắc bản thân nó là một thiên đại cấm kỵ, trời xanh căn bản không cho phép nó tồn tại. Cũng chỉ có nghịch thiên chi vật mới có thể thành ngoại lệ.
Giờ phút này, tất cả mọi người kích động vô cùng. Đồng thời, ánh mắt mọi người lập lòe, tựa hồ như đang có tính toán cho riêng mình.
Hoàng Tử Nguyệt vẻ mặt ngốc trệ, nhìn thấy đám người vây quanh Phong Liệt, thất thần thật lâu. Truyện được copy tại Truyện FULL
- Các vị, Thiên Long giới đã rơi vào Nhân tộc Long Huyết giới chúng ta. Chúng ta rốt cuộc đã không phụ lòng nhờ vả của hàng tỷ nhân loại Long Huyết đại lục. Đây là ông trời đã chiếu cố chúng ta.
Sau một lát, chủ sự Tuyệt Vọng kiếm phái Vân Tòng Long đứng ra, nhìn mọi người chung quanh, rồi cất cao giọng nói.
- Nhưng kế tiếp, chúng ta nhất định phải bố trí những công việc có liên quan đến Thiên Long giới. Chúng ta đã có được Thiên Long giới, nhưng như thế nào để mang nó an toàn trở về Long Huyết đại lục mới là chuyện quan trọng.
Vân Tòng Long lúc này, ngoại trừ Hoàng Hiên ra thì thực lực và uy vọng cao nhất. Ông ta vừa nói xong, tất cả mọi người đều yên tĩnh trở lại, không lộ ra mình vừa nghĩ cái gì.
Phong Liệt sắc mặt bình tĩnh, trong đáy mắt lại có một tia trêu tức.
Hắn biết rõ, cuộc chơi đã bắt đầu.
- Vân trưởng lão nói rất đúng. Thiên Long giới liên quan đến sự hưng suy của tộc chúng ta, phải đem hết toàn lực ra bảo vệ mới được.
- Đúng vậy, đúng vậy. Thiên Long giới tuyệt đối không được để mất.
- Phong Liệt đã đoạt được Thiên Long giới cho chúng ta, chính là có công. Nhưng tu vi của hắn chung quy vẫn còn quá yếu, cũng không thể là người tốt nhất được lựa chọn để bảo vệ cho Thiên Long giới. Lão phu thật là lo lắng.
- Đây cũng là điều lão phu lo lắng nhất.
Vân Tòng Long vừa mới nói xong, một đám lão yêu nghiệt lập tức giống như gãi trúng chỗ ngứa, vội vàng mỗi người phát biểu một ý kiến của mình.
Chỉ có điều, những lão gia hỏa này ý chính trong lời nói cũng chỉ là ra bộ lo lắng, nhưng ánh mắt thì lại lập lòe bất định, lực chú ý một khắc cũng không rời khỏi Thiên Long giới trong tay Phong Liệt, hận không thể cứng rắn đoạt lấy mang về cho mình.
Trong lúc nhất thời, hào khí trên đỉnh núi theo thời gian trở nên có chút quỷ dị.
Dưới loại tình huống này, nếu Phong Liệt chỉ là một gã tiểu đệ tử Hóa Đan Cảnh bình thường thì cách làm đầu tiên chính là vội vàng đem Thiên Long giới hai tay dâng lên, tránh cho một đám cường giả không nể mặt mà cố cưỡng ép mình.
Nhưng, Phong Liệt hiển nhiên không có cái "giác ngộ" này.
Hắn tĩnh nhưng động, biểu hiện trên mặt không màng danh lợi. Đối với "hàm súc" của đám cường giả xung quanh, ý kiến giống như là không nghe thấy, nhưng trong lòng thì cười lạnh không thôi.
Sau một lát, đám cường giả thấy Phong Liệt tiểu tử này rất không thức thời, sắc mặt cũng dần dần âm trầm xuống dưới.
Khụ khụ!
Một tiếng ho khan vang lên, chính là Sở Hóa Long đang bước tới gần Phong Liệt, dùng khẩu khí của một tiền bối sư môn đang giáo huấn đệ tử, nói:
- Phong Liệt, ngươi đoạt được Thiên Long giới, xem như đã mang về vinh quang cho Ma Long giáo chúng ta. Sau khi trở về, trong giáo nhất định sẽ ban thưởng lớn cho ngươi, khiến ngươi được thỏa mãn.
- Nhưng, ngươi hôm nay tu vi vẫn còn quá kém, khó có thể bảo hộ Thiên Long giới được bình yên mang về Long Huyết đại lục. Ta thấy ngươi vẫn nên giao Thiên Long giới cho Già thiên hộ pháp để đảm bảo sự an toàn cho nó.
Sở Hóa Long nói xong, một lão giả được dẫn tiến cho Phong Liệt từ trong đám người khí thế hùng hồn, diện mục uy nghiêm bước ra. Đúng là Già thiên hộ pháp của Ma Vũ viện Ma Long giáo.
- Già thiên hộ pháp?
Phong Liệt trong nội tâm hơi động một chút, ngưng mắt đánh giá cẩn thận một chút vị lão giả đang tận lực lộ ra hòa ái chi sắc với mình.
Già thiên hộ pháp trên danh nghĩa là đệ nhất cường giả Ma Long giáo, cũng là người được giáo chủ Chiến Thiên Ma Vương hậu thuẫn vững mạnh. Thanh danh rất là nổi bật.
Nhưng, Phong Liệt đối với lão gia hỏa này chẳng ưa chút nào.
- Hừ, sư tôn năm đó bị lão tặc Già thiên này đánh lén gây thương tích. Bế quan hơn hai trăm năm mới khôi phục lại. Muốn lão tử giao Thiên Long giới cho lão? Quả thật là chê cười.
Phong Liệt trong nội tâm khinh thường đến cực điểm, thậm chí còn nhớ đến những món nợ lúc trước.
Sở Hóa Long vừa dứt lời, không đợi Phong Liệt tỏ thái độ, chung quang vang lên một mảnh xôn xao. Chính là một đám cường giả sắc mặt khẩn trương, ánh mắt sắc bén vô cùng, giống như đang trơ mắt ếch ra nhìn con vịt đã đun sôi sắp bay đi, nhanh chóng mặt đỏ tới mang tai.
- Việc này không ổn!
Đột nhiên, một tiếng hét to từ trong đám người vang lên.
Mọi người nhìn lại, thì thấy một gã cường giả toàn thân toát ra hơi thở lạnh như băng của Băng Long giáo đứng dậy.
- Lăng hộ pháp, đây là sự tình của Ma Long giáo chúng ta, tại sao lại không ổn?
Sở Hóa Long sắc mặt hơi đổi, lạnh lùng nói với người kia.
- Hừ, Phong Liệt là đệ tử của Ma Long giáo, nhưng hắn đồng thời cũng là đệ tử ký danh Thông Thiên Băng Hoàng của Băng Long giáo chúng ta. Giúp tiểu huynh đệ Phong Liệt bảo vệ tốt Thiên Long giới, đó là chuyện mà Băng Long giáo chúng ta phải làm.
Vị Lăng hộ pháp ngôn từ nghĩa chính cao giọng nói.
Vừa nói, y vừa hướng Phong Liệt lộ ra nụ cười rất hòa ái.
Nhưng trong mắt Phong Liệt, đây chẳng khác nào con chồn đang nhìn con gà con tươi cười.
Phong Liệt sắc mặt ngẩn ra, cho đến nửa ngày sau mới nhớ tới, Thông Thiên Băng Hoàng mà lão gia hỏa này đề cập tới chính là Lê bá, làm hắn nhịn không được cười lên.
- Hừ, đệ tử ký danh không phải chỉ là một danh phận thôi sao? Phong Liệt thủy chung vẫn là đệ tử của Ma Long giáo chúng ta. Điểm này rất đáng tin. Thiên Long giới trong tay Phong Liệt vẫn nên để cho Già thiên hộ pháp bảo vệ. Đây là việc nhà của Ma Long giáo, Lăng hộ pháp xen vào làm gì?
Sở Hóa Long tức giận bác bỏ.
- Cực kỳ vớ vẩn. Thiên Long giới là thần vật sở hữu của Long Huyết giới chúng ta, như thế nào lại trở thành việc nhà của Ma Long giáo? Lại há chỉ có một mình Ma Long giáo là có người nhà thôi sao?
- Không sai, Thiên Long giới chính là vật trong thiên hạ, tuyệt đối không phải là vật cho một thế lực nào độc chiếm.
- Hoang Sa hộ pháp của Minh Long giáo chúng ta pháp thuật vô song, có thể bảo chứng Thiên Long giới bình yên trở về Long Huyết giới. Cho nên lão phu đề nghị, Thiên Long giới nên tạm thời do Hoang Sa hộ pháp bảo vệ.
- Năng lưc chạy trốn ánh sáng chỉ là cái rắm. Ta đề nghị do Vân Tòng Long Vân trưởng lão tiếp quản Thiên Long giới.
- Hừ, nếu bàn về thực lực mạnh nhất thì cũng không tới phiên Vân trưởng lão. Bàn tay thần khí của Hoàng Hiên hộ pháp mới là lựa chọn đúng đắn nhất.
- Hoàng Hiên hộ pháp đã chưởng quản thần khí, lại còn muốn chưởng quản Thiên Long giới, chỉ sợ lực không đủ. Ta vẫn cho rằng Vân trưởng lão là phù hợp.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.