Ngày hôm sau, Sattler ngoài ý muốn tỉnh lại sớm hơn bình thường, thậm chí bầu trời còn một chút tối. Chỉ là đêm nay Sattler có một giấc ngủ thật sự không thoải mái, vì thế nàng không muốn tiếp tục ngủ nữa, đôi chân trần bước ra ban công ngoài phòng ngủ.
Làn gió sớm còn mang theo một chút hơi lạnh, Sattler cũng không hề sợ hãi mà bước lên hàng rào chắn sau đó ngồi xuống, hai chân nàng buông thõng ở không trung. Nàng đưa mắt nhìn xuống phía dưới chân của mình, đó chính là vườn hoa của hoàng thất, nếu bây giờ rơi xuống từ độ cao này thì không thể nghi ngờ là chỉ có một con đường chết.
Trên môi nở một nụ cười nhẹ, Sattler ngẩng đầu lên nhìn ánh mặt trời giống như một thanh kiếm sắc bén đâm xuyên qua từng tầng mây đen u ám, mặt trời ẩn sâu trong màn mây sắp lan tỏa ánh sáng rực rỡ, không lâu nữa sẽ nhuộm sáng cả bầu trời. Khuôn miệng nàng khẽ mở ra, âm thanh êm dịu lại động lòng người được phát ra từ cổ họng của nàng, điệu vịnh than [1] làm say lòng người được cất lên, đó là một ca khúc đề cao sự khát vọng mãnh liệt, cùng với tinh thần quật cường, cho dù có tan xương nát thịt cũng không hề lùi bước, ca khúc từ trong miệng của Sattler phát ra đẹp đẽ, thuần khiết như bản giao hưởng thần thánh.
[1]chấn động nhân tâm điệu vịnh than "震撼人心的咏叹调": là một giai điệu trữ tình, là một bài hát đơn ca có phần đệm trong đó một hoặc một số giọng nói thể hiện cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-kinh/2630785/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.