🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Bạch Hoài Vân nói về đoàn tuỳ tùng của mình là như thế này



Lo trước lo sau, nhưng chưa bao giờ lo đúng chỗ.



Đó, đoàn tuỳ tùng của Bạch Hoài Vân là như vậy, theo lời lão gia nói là năng lực thượng thừa, mà sức phán đoán bằng không.



Bằng không.



Đó, chính là như vậy.



Bọn họ đó.



"Tiểu thiếu chủ, trời mưa!!!"



"..." Bạch Hoài Vân ngẩng đầu nhìn bọn hắn "Thì?"



"Ngài không nên đi chơi mới bạn mới" Áo đen số một tên là A Nhất



"Đúng, đúng, đúng" Áo đen số hai là A Tam



"Vì trời mưa?" Bạch Hoài Vân nghiêng đầu hỏi



Vậy đó, thấy chưa.



Nhà Bạch Hoài Vân bọn họ ở trên núi, là cả một ngọn núi Đại Thanh Sơn xung quanh núi có một dòng sông vắt ngang. Cái gọi là non xanh nước biết cũng là thế.



Nhà bọn họ bán thuốc, cũng chữa bệnh nhưng mà ít người tới chữa bệnh lắm. Có lẽ là cha y dữ dằn quá, cho nên người ta cũng không đến mấy. Có được mỗi thuốc nhà bọn họ trồng là thượng phẩm, cho nên việc buôn bán cũng không tồi.



A Nhất, A Nhị, A Tam là cha y nhặt được. Lúc đó cha hắn kể là mẹ y đang mang thai, lúc đi ngang cổng thành bọn họ nghe tiếng trẻ con khóc ở chân tường thành. Đi kiếm lanh quanh thì thấy bọn họ còn nằm trong rổ, bé tí như vậy. Mẹ y chịu không được, năn nỉ cha y mang về nuôi. Vậy đó, nuôi lớn lên được một chút, học chữ rồi, cũng học võ rồi. Bọn họ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-giao-bon-ho/2758310/chuong-3.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.