Buổi tối nhân ngư ôm Tô Tử Duyệt ngủ, đêm nay bọn họ trãi qua rất hài hòa, Tô Tử Duyệt nhìn thấy nhân ngư về sau tro suốt 1 buổi tối ko có chuyện gì xảy ra. Tô Tử Duyệt bị nhân ngư ôm ở tro ngực “Xuy xuy” cười.
Nhân ngư bị nàng cười cả người sợ hãi, nhịn ko được hỏi- Ngươi đang êm đẹp cười cái gì.
Tô Tử Duyệt thẳng thắn hỏi- Ngươi sau khi sinh xong đứa nhỏ ko phải ko còn được nữa?
Nhân ngư bị 1 câu nói của nàng nhất thời hỏa khởi, cả giận nói- Ai nói ta ko được!? Nếu ko chúng ta thử xem! Bằng ngươi tay chân ốm tong teo thế này, ta há sợ ngươi sao? Ngươi suốt ngày sao vậy liền trông mong ta ko thể a?
Tô Tử Duyệt thấy hắn tức giận, vội vàng ôm hắn dập tắt lửa, trấn an nói- Đừng nóng giận, đừng nóng giận. Ta chính là tùy tiện nói, ngươi vừa sinh xong đứa nhỏ liền chuyện đó đối thân thể ko tốt- Nói xong, nàng nghiêm mặt nói- Có cái chính sự muốn cùng ngươi nói, ngày mai ta muốn lên bờ đi…- Tô Tử Duyệt châm chước 1 chút tìm từ nói- Gặp 1 cái bằng hữu.
Nhân ngư nghe vậy “Đằng” 1 tiếng từ trên giường đá ngồi dậy, quát- Ngươi làm gì có bằng hữu? Ngươi ngày mai là muốn đi gặp tên dã nam nhân nào? Hả?
Tô Tử Duyệt nghe hắn rống Tố Điệp thành dã nam nhân, tro lòng vừa mất hứng, vừa bực bội, hừ nói- Chính là đi gặp nam nhân, ngươi có thể thế nào? Ta còn vì hắn sinh ra 1 đứa nhỏ nữa.
Nhân ngư nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-do/1542612/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.