Mạnh Trúc chỉ cảm thấy giữa lưng đau nhức, "xẹt" một tiếng âm thanh giống như vũ khí sắc bén tách da thịt ra. Hắn đau đến giật mình, chân khí lập tức tiết ra, thân hình bộ pháp hơi chậm lại.
Lạc Thịnh Vũ đâu còn để ý được gì, tung mình nhảy lên, ngón tay gõ trên trường kiếm, chỉ nghe một tiếng giòn vang, trường kiếm kia lập tức gãy thành hai khúc. Một tay y ôm eo Mạnh Trúc, nhanh chóng lui về phía sau vài bước. Chẳng qua là một mình y còn có chút đứng không vững, lúc này càng là lảo đảo hai bước, chống vào thân cây phía sau mới đứng vững.
"Ta không sao..." Mạnh Trúc cắn chặt răng, nhìn Lạc Thịnh Vũ vẻ mặt nóng ruột, thở hổn hển hai hơi nói. Hắn nói xong muốn đưa cái bình trong tay cho Lạc Thịnh Vũ, nhưng ngay cả chút hơi sức ấy cũng không có. Chỉ cảm thấy mệt mỏi từ giữa lưng lan ra đến tứ chi trăm xương, hô hấp cũng dồn dập hơn, giống như là bị bóp cổ họng.
Lạc Thịnh Vũ thấy hắn sắc mặt trắng bệch, trên tay y đỡ Mạnh Trúc đều là máu, cúi đầu nhìn càng run sợ. Trên thân kiếm của Lam Y có phun độc, màu máu tươi ấy sớm đã mất màu vốn có.
Lam Y đứng tại chỗ, không kìm nổi cười rộ lên, cười có chút khàn cả giọng. Nhưng tiếng cười của nàng chưa ngưng, đột nhiên quát to một tiếng "a", thân thể ngã xa bảy tám bước.
Chỉ nghe thấy tiếng vạt áo lật, một bóng dáng đã ở trước mắt. Trong tay người nọ cầm một cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dau/2564243/quyen-2-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.