Ngụy Vô Tiện căng thẳng nhìn chằm chặp vào miếng ngọc bội trong tay, dè dặt khắc vào một đao cuối cùng, mặt mày nhợt nhạt, mồ hôi lấm tấm trên trán, chỉ còn một bước nữa là đại công cáo thành!
Ngay lúc này, bên ngoài lại vang lên tiếng gào khóc! Ngụy Vô Tiện hoảng tới mức run tay, túm chặt ngọc bội về hướng ngoại bào!
"Ngụy huynh! Ngụy huynh ơi, huynh phải cứu ta đó!"
"Ầm!!"
Dân ở Vân Thâm Bất Tri Xứ bị tiếng nổ bất thình lình dọa hết cả hồn, ngay tức thì Lam Hi Thần với Lam Vong Cơ vốn cách đó không xa đang tính ghé thăm Ngụy Vô Tiện không thèm để ý gia quy mà phóng như bay tới đó.
Một ánh cường quang bất ngờ lóe qua, thấy được một bóng hình bay ra từ tiếng nổ, mặt Lam Vong Cơ tức khắc trắng bệch, nhanh chân ào tới tiếp người, lo lắng hô: "Ngụy Anh!"
Vốn dĩ pháp khí đã làm xong xuôi, còn chưa kịp buông đã bị tiếng của tên Nhiếp Hoài Tang này dọa hú hồn tay run, không cẩn thận đụng trúng trận pháp bên trong.
Ngụy Vô Tiện chỉ kịp bảo vệ tâm mạch rồi lao ra ngoài, nào ngờ vẫn bị chấn tới sôi máu, cũng may là pháp khí hộ thân trên người hắn tức thì chịu được không ít công kích, nếu không sẽ chẳng đơn giản là bị khí huyết dâng trào như vậy đâu!
Vừa bị nổ bay người đã được Lam Vong Cơ ôm vững vàng trong ngực, Ngụy Vô Tiện ho khan vài tiếng mới hòa hoãn lại, thoát khỏi lồng ngực Lam Vong Cơ, ngẩng đầu lên là rống về phía Nhiếp Hoài Tang:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dao-to-su-vong-tien-quan-niem-giao-duc-co-kim-va-cham/1076251/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.