Sau khi thương nghị xong chính sự với Bắc Đường Mặc Nhiễm ở Ngự Thư phòng, Lam Trạm có chút không yên tâm, liền trở về Trọng Loan điện.
Ngụy Anh tắm gội xong thay một áo ngủ màu đỏ, tóc xoã lung tung. Nhìn thấy Lam Trạm, hắn có chút ngoài ý muốn, theo bản năng nhìn về phía cửa điện, nói: “Cung nhân sao không thông truyền*?”
“Thông truyền: kiểu như “hoàng thượng giá đáo”.
Lam Trạm ngồi xuống bên cạnh hắn, nói: “Trẫm sợ ngươi đã ngủ, cho nên không cho người báo trước.” Hắn duỗi tay sửa lại tóc trước trán Ngụy Anh, hỏi: “Còn đang nghĩ về chuyện hôm nay sao?”
Ngụy Anh nhích ra phía sau theo bản năng: “Nhiếp Chính Vương, hắn...”
Lam Trạm thở dài một tiếng: “Bắc Đường thýc không phải người khó sống chung, chỉ là, hắn với Khánh Quốc, với Giang gia....”
Ngụy Anh trầm mặc, những chuyện này hắn cũng biết một ít.
Người đời đều biết Cô Tô Nhiếp Chính Vương Bắc Đường Mặc Nhiễm, xuất thân từ Khánh Quốc.
Bắc Đường gia vốn là danh môn vọng tộc ở Khánh Quốc, nhiều thế hệ đều tòng quân, bảo vệ xung quanh Tĩnh An thành, cùng với Giang gia ở Tĩnh Ninh thành ngang hàng. Hai tộc xưa tay giao hảo, nhưng ít có người biết Bắc Đường Mặc Nhiễm từng bái Giang Phong Miên làm sư, học binh pháp mưu lược.
Ba đứa con của tộc Bắc Đường đều xuất sắc.
Bắc Đường đại tiểu thư - Bắc Đường Vệ không thua kém phụ mẫu, một thân thương pháp xuất thần nhập hoá, gả cho phó tướng của Bắc Đường tướng quân, có một đứa con trai. Nhị tiểu thư Bắc Đường Vân Tắc được vua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dao-to-su-vong-tien-nhat-ky-thuong-quan-vuong/237594/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.