Tuy là một đêm mệt mỏi, sáng hôm sau Ngụy Anh vẫn dậy rất sớm.
Lam Trạm nghiêng đầu nhìn hắn, biết Ngụy Anh giả bộ ngủ, cánh tay dài vươn ra ôm người lên trên người mình, có chút muốn trêu đùa một trận.
Ngụy Anh không thể không mở mắt ra, Lam Trạm cưởi hôn hôn hắn, tay mớn trớn eo Ngụy Anh, khẽ thở dài, nhỏ giọng nói: "Nuôi nửa tháng, nhưng ngươi lại chẳng béo ra chút nào." Tay hắn trượt thẳng xuống dưới, cũng chỉ có chỗ này có chút thịt. Tựa như lầm bầm lầu bầu, Lam Trạm nói: "Xem ra còn phải tiếp tục nuôi tốt một chút."
Ngụy Anh nghe xong nhất thời không nói gì, Lam Trạm đây là, chuẩn bị nuôi heo sao?
Thật vất vả chịu đựng được đến lúc Lam Trạm đi thượng triều, Ngụy Anh cũng xoay người xuống giường. Thay một bộ quần áo bình thường, liền gọi người chuẩn bị giấy mực.
Đầu bút lông thượng hạng dính mực, Ngụy Anh đặt bút, rồi lại có chút do dự. Phong thư này của hắn nếu có thể đưa đến tay Giang gia cũng không biết đã qua tay bao nhiêu người. Luôn mãi suy nghĩ, cuối cùng cũng chỉ đặt bút viết vài chữ, báo bình an. Cẩn thận đặt vào phong thư, cố tình chưa dán lại, liền gọi người tới.
Tổng quản cùng hai gã cung nhân đi vào, Ngụy Anh giao phong thư cho hắn, nói: "Cho người đưa cho Giang gia giúp ta."
Tổng quản có chút khó xử, tuy nói hắn không dám làm trái ý Ngụy Anh, nhưng mà truyền tin cho Giang gia cũng không phải việc nhỏ. Thấy hắn chần chờ, Ngụy Anh cao giọng lên một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dao-to-su-vong-tien-nhat-ky-thuong-quan-vuong/237589/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.