Kim Lăng chưa bao giờ tin sẽ nhặt được thứ tốt lành gì từ trên trời rơi xuống.
Chỉ là vào ngày hôm đó, khi hắn đang tản bộ trong khuôn viên Lan Lăng Kim gia, bỗng nhiên một tên thiếu niên tuấn tú trắng trẻo từ trên trời rơi xuống, rơi ngay trước mặt hắn không chệch đi một phân nào.
Sau khi nhìn nhau một hồi, thiếu niên chật vật bò dậy, vẻ mặt hơi xấu hổ, khom người nhặt bội kiếm mới rơi từ trên trời xuống cùng với mình, vỗ vỗ phủi bụi, rồi tra vào vỏ. Lúc này mới ngẩng đầu lên, mỉm cười nói: "Kim công tử."
Còn dám bay thẳng vào khuôn viên Kim gia cơ đấy.
Kim Lăng nhíu mày, sắc mặt khó chịu nói: "Lam Tư Truy, lá gan của ngươi không nhỏ, ngươi......"
Hắn còn chưa kịp nói dứt câu đã nghe thấy một tràng sủa như điên truyền đến từ đằng sau. Tiếp đó, một bóng đen lóe lên trước mắt, chỉ thấy Lam Tư Truy bị một con hắc tông linh khuyển chạy như bay đến nhào vào lòng. Linh khuyển dựa vào lồng ngực thiếu niên, phe phẩy cái đuôi, cọ cọ cực kỳ ngoan ngoãn.
Tư Truy xoa đầu linh khuyển, cười nói: "Tiên Tử, đã lâu không gặp."
Một người một chó này trở nên thân thiết với nhau như vậy từ khi nào thế? Kim Lăng nhíu mày, lạnh lùng nói: "Tiên Tử, lại đây!"
Linh khuyển nhìn hắn một cái, biết hắn tức giận, liếm liếm mu bàn tay Tư Truy không muốn rời, rên ư ử vài tiếng, rồi rũ đầu bước đến bên chân Kim Lăng. Kim Lăng hung hăng trừng mắt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dao-to-su-truy-lang-nguyen-sang-van-tap/2505283/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.