Đình được xây theo hướng đón nắng, giữa làn gió nhẹ, ánh mặt trời ấm áp chiếu lên sườn mặt trắng nõn của thiếu niên, đặc biệt dịu dàng. Kim Lăng vừa tiến vào đã nhìn thấy hình ảnh này, không khỏi có chút rung động trong lòng. Hắn đi đến bên bàn, vén y phục ngồi xuống cạnh Tư Truy, nâng tay áo rót cho mình một chén trà.
Trán Kim Lăng ướt đẫm mồ hôi, cúi đầu uống một hớp trà, hơi nóng mờ mịt, hương trà thấm đượm, làn tan đi không ít hàn khí.
Nhắc mới nhớ, hình như Cô Tô cũng sắp bắt đầu vào mùa đông rồi.
Kim Lăng vừa nghĩ vừa nhìn gương mặt Tư Truy, ánh mắt bất giác trở nên ôn hòa hơn. Xưa nay hắn luôn cao ngạo, không để lộ tâm tư, suy nghĩ của mình cho người khác thấy quá nhiều, đối với bất kì ai cũng vậy. E là chỉ có lúc này, hắn mới bằng lòng lặng lẽ lộ ra vẻ mặt như thế.
Hắn đặt chén trà xuống, cũng nằm dài lên bàn, hai tay khoanh lại chống cằm, lén nhìn gương mặt đoan trang của Tư Truy trong lúc ngủ. Hắn nhìn nhìn, bỗng nhiên dâng lên một loại xúc động muốn véo má Lam Tư Truy. Hắn vừa nghĩ là làm ngay. Kim Lăng nín thở, thò tay ra, cẩn thận nhéo sườn mặt của Tư Truy rồi rút tay về ngay lập tức.
May mắn là Lam Tư Truy ngủ say thật, không có tỉnh lại.
Lại nói tiếp, Kim Lăng vẫn có chút không thoải mái. Mặc dù ngày đó hắn bị thương nặng hơn Lam Tư Truy, nhưng Lam Tư Truy đã không thèm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dao-to-su-truy-lang-nguyen-sang-van-tap/2505281/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.