"Thúc phụ, để Vong Cơ đến Hàn Đàm Động diện bích tư quá đồng thời dưỡng thương đi." Giọng nói của Lam Hi Thần từ ngoài truyền vào.
"Hi Thần, Vong Cơ đã thương nặng như vậy, sao có thể đi Hàn Đàm Động được?" Giọng nói chứa đầy nghi hoặc của Lam Khải Nhân cùng tiếng bước chân của hai người dần rõ ràng hơn.
"Thúc phụ, Hàn Đàm Động là nơi tốt để Vong Cơ tĩnh dưỡng. Để đệ ấy đến đó cũng tốt." Lam Hi Thần kiên trì thuyết phục Lam Khải Nhân.
"Vậy chờ thương thế của Vong Cơ tốt hơn một chút rồi mới dọn đi." Lam Khải Nhân bất đắc dĩ nói.
"Không cần đợi lâu như vậy, đêm nay dọn đi là được." Lam Hi Thần sốt ruột nói.
"Lam Hi Thần! Vong Cơ là đệ đệ ruột của ngươi! Hàn Đàm Động làm sao mà dưỡng thương? Ngươi muốn đưa hắn đến chỗ chết sao?" Lam Khải Nhân bị thái độ kiên quyết của Lam Hi Thần chọc giận đến thở hổn hển.
"Thúc phụ, Vong Cơ tình nguyện." Lam Vong Cơ tỉnh lại, nói. Bây giờ mọi thứ với y chỉ là phù du, ở đâu chẳng được.
"Thúc phụ, Hi Thần sẽ không hại Vong Cơ. Hàn Đàm Động đã được con cho người an bày ổn thỏa, hiện giờ Vong Cơ tỉnh lại, đi muộn không bằng đi sớm." Lam Hi Thần không hé miệng giải thích một chữ về lý do để Lam Vong Cơ đi Hàn Đàm Động dưỡng thương, hắn chỉ liên tục thúc giục mà thôi.
"Ngươi...Ngươi...Nghịch tử!" Lam Khải Nhân bị huynh đệ hai người chọc giận đến mức độ xoay người rời Tĩnh Thất.
"Hàn Đàm Động vừa nghe tên là biết nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dao-to-su-song-sinh-hon/368246/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.