Ngụy Vô Tiện chỉ đường cho Ngụy Anh chạy tới Mộ Khê Sơn. Vừa tới nơi, Ngụy Anh nghe thấy rất nhiều người với tiếng bước chân hỗn độn, hắn nhảy lên một cái cây to, lẩn người vào lá, chờ đám người kia rời đi.
"Là bọn người Ôn Triều." Ngụy Anh cau mày, nhỏ giọng nói.
"Không xong rồi! Ôn Triều chắc chắn dẫn thế gia đệ tử đi săn Đại vương bát rồi." Nháy mắt, Ngụy Vô Tiện liền biết được nguyên nhân khiến đoàn người Ôn Triều xuất hiện ở đây.
"Đi nhanh thôi, Lam Trạm có nguy hiểm." Ngụy Vô Tiện chờ đoàn người của Ôn Triều rời khỏi thì thúc giục Ngụy Anh chạy đi tìm người.
"Biết rồi, đừng hối." Ngụy Anh sốt ruột chạy nhanh.
Dưới động Huyền Vũ, Lam Vong Cơ cảm thấy thân thể càng lúc càng nóng, thần trí càng lúc càng mơ hồ. Vì tránh biến bản thân thành mồi cho Đồ Lục Huyền Vũ, y chỉ có thể cắn răng chịu đựng khó chịu trong thân thể, dựa vào lý trí còn sót lại mà tìm một huyệt động càng sâu bên trong để trốn đi.
Ngụy Anh dưới sự chỉ dẫn của Ngụy Vô Tiện nhanh chóng tìm được cửa động đã bị Ôn Triều đóng kín.
Trong động Huyền Vũ, Đồ Lục Huyền Vũ vừa mới ăn được vài người, thỏa mãn nhắm mắt nghỉ ngơi một hồi.
"Chậc chậc, con rùa này của thật lớn." Ngụy Anh kinh ngạc khi nhìn thấy kích cỡ khổng lồ của Đồ Lục Huyền Vũ.
"Xem ra đám đệ tử thế gia đều đi hết rồi. Ngươi nhanh chóng giết thứ đồ chơi này, lấy thanh kiếm kia rồi đuổi theo Lam Trạm, đừng để hắn quay ngược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dao-to-su-song-sinh-hon/368242/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.