"Anh tham kiến tiên sinh." Ngụy Vô Tiện nhìn Lam Khải Nhân, đoan đoan chính chính hành lễ.
"Ngụy Vô Tiện, đệ tử tìm lão phu có việc gì không?" Lam Khải Nhân nhìn người trước mắt đang có tin đồn mất tích, có chút khó hiểu.
"Lam tiên sinh, đệ tử muốn thỉnh tiên sinh giúp đệ tử Vấn linh." Ngụy Vô Tiện nói.
"Ngụy Anh, ta có thể giúp ngươi Vấn linh." Lam Vong Cơ đứng bên cạnh nói.
"Tiên sinh, sự tình quan trọng, Anh mời Tiên sinh cùng Trạch Vu Quân chứng kiến." Ngụy Vô Tiện không nhìn Lam Vong Cơ, tiếp tục nói.
"Rốt cục là chuyện gì, hỏi linh ai?" Lam Khải Nhân hỏi.
"Chuyện này..." Ngụy Vô Tiện có chút do dự nhìn thoáng qua Lam Vong Cơ, trong lòng Lam Vong Cơ thập phần phức tạp, Ngụy Vô Tiện tìm thúc phụ, huynh trưởng hỗ trợ lại đem hắn bài trừ ra ngoài.
"Vong Cơ cáo lui." Sắc mặt Lam Vong Cơ có chút tủi thân, rời khỏi Khách Thất.
"Là phụ mẫu của đệ tử." Âm thanh của Ngụy Vô Tiện có chút trầm thấp.
"Tìm được ở đâu?" Lam Khải Nhân có chút kích động, dù sao Tàng Sắc Tán Nhân xem như đồng lứa với bọn họ, còn là người xuất sắc trong đó, chỉ cần từng quen biết nàng thì đều có thể xưng là cố nhân.
"Loạn Táng Cương." Ngụy Vô Tiện thấp giọng trả lời, nói xong liền cẩn trọng mở túi khóa linh có chứa di thể cha mẹ ra.
"Có thể là do âm khí trong Loạn Táng Cương tương đối nặng, nhiều năm qua đi nhưng di thể vẫn chưa hư hại." Ngụy Vô Tiện cúi đầu sửa sang lại những sợi tóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dao-to-su-song-sinh-hon/368219/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.