Ngụy Vô Tiện búi tóc xong, quay đầu lại nhìn Lam Vong Cơ một cái, khóe miệng gợi lên một mạt cười trào phúng, ý định cùng Lam Vong Cơ làm bằng hữu không phải là si tâm vọng tưởng sao?
Lam Vong Cơ thấy Ngụy Anh dừng bước, mới đầu còn vui vẻ, y nghĩ Ngụy Anh sẽ tiếp tục trêu chọc mình, rồi y cũng sẽ nói cho Ngụy Anh rằng mình không giận. Có điều khi người nọ quay đầu lại, đập vào mắt y là một mạt tươi cười đầy trào phúng khiến trái tim y như bị cây búa gõ thật mạnh một cái, đau đến khó chịu.
Đây không phải Ngụy Anh, không phải là Ngụy Anh mà y gặp lúc trước, trong lòng Lam Vong Cơ nhớ đến bộ dạng lúc trước ở Vân Thâm Bất Tri Xứ của Ngụy Anh, y có chút lo lắng đi sau Ngụy Vô Tiện.
Ngụy Vô Tiện ngửi ngửi mùi rượu trên người, lắc đầu. Vân Thâm Bất Tri Xứ cấm rượu, hắn tìm một khách điếm, đổi một bộ y phục khác, liền đi đến sơn môn của Vân Thâm Bất Tri Xứ.
Hắn biết Lam Vong Cơ đi sau mình, nhưng không nói gì hết, bản thân không muốn đi làm chuyện xấu gì, nếu y muốn đi cùng hắn thì để cho y đi theo đi.
Thật ra Ngụy Vô Tiện rất khó hiểu, nếu nói không phải bằng hữu, lại không quen, vì sao vẫn muốn đi theo hắn? Nếu đây là kiếp trước, hắn có thể hiểu là vì Lam Vong Cơ sợ hắn dùng Quỷ đạo giết người, nhưng Ngụy Anh của hiện tại không có tu Quỷ Đạo, vậy y muốn làm gì?
Lam Vong Cơ vẫn đi theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dao-to-su-song-sinh-hon/368218/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.