Tối.
Khóe mắt liếc thấy Lam Trạm lên lầu tắm rửa, vốn đang giả vờ chơi game, Ngụy Vô Tiện vươn eo, lấp ló ở cầu thang, nhẩm nhẩm thời gian, đoán được Lam Trạm đã vào phòng tắm, rón rén chạy lên lầu.
Đến trước cửa phòng tắm, nghe tiếng nước chảy bên trong, Ngụy Vô Tiện cười “đê tiện”, cởi quần áo, “Cạch” một cái đẩy cửa phòng tắm gào lên: “Cướp đây!”
Nhìn Lam Trạm giật mình trợn tròn mắt, hắn vui vẻ cười tít cả mắt.
Lam Trạm cũng không giận, dùng miếng bọt biển chà sạch bọt trên người, vươn tay kéo Ngụy Vô Tiện vào bồn tắm. Bồn tắm vốn rất rộng, hai người lớn ngồi vào cũng không chật chội.
Ngụy Vô Tiện nhìn nhìn bả vai Lam Trạm, thu lại nét cười, xoa xoa vết cắn mà hắn để lại mấy hôm trước, đau lòng nói: “Lam Trạm, cái này sẽ thành sẹo nhỉ? Xin lỗi, tôi không cố ý cắn anh…”
“Không sao cả.” Lam Trạm kéo tay hắn đặt lên môi hôn, thuận thế kéo người vào trong lòng, hai tay vòng lấy hắn, môi nhẹ nhàng gặm cắn lưng đối phương.
“Hưm, ngứa quá, Lam Trạm…” Ngụy Vô Tiện vặn vẹo, không cảm nhận được ánh mắt kìm chế của người phía sau.
“Em đừng động.” Thanh âm đè nén vang lên, Ngụy Vô Tiện cảm nhận được thứ cứng rắn đang chọc vào mình, ngoan ngoãn ngồi im, nhất thời trong phòng chỉ còn tiếng nước chảy.
“Xin lỗi, buổi tiệc hôm đó không phải tôi cố ý làm em bị thương.” Lam Trạm thấy hắn im lặng, đặt cằm trên vai hắn dịu dàng nói.
Nghe câu đó, Ngụy Vô Tiện đột nhiên hưng phấn, quay đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dao-to-su-dong-nhan-van-ba-dao-tong-tai-yeu-thuong-ta/1359893/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.