Lời này nếu là nói ra trước sự việc ở Kim Lân đài, Nhiếp Minh Quyết khẳng định có bao nhiêu vui mừng. Còn bây giờ, không chỉ vui mừng, còn có an tâm và tin tưởng
Lúc này, có một trưởng lão trong tộc đi tới, hướng Nhiếp Minh Quyết cung kính "Thưa đế quân, trước khi đế quân rời đi, có thể cho phép lão được nói vài lời. Nhanh thôi, sẽ không cản trở đế quân lâu đâu".
Nhiếp Minh Quyết hơi nhíu mày, rồi lại phất tay "Thôi được".
Vì tò mò, Lam Hi Thần theo bọn họ đến đại sảnh, tróng lúc đi, y phát hiện vị trưởng lão kia còn dẫn theo một nữ nhân tuổi chừng hai mươi.
Nhiếp Minh Quyết ngồi xuống ghế tông chủ, hơi liếc sang nữ nhân kia rồi hỏi "Vậy, ngũ thúc muốn nói gì với bản quân?".
Vị ngũ lão thúc đó không đáp vội mà kéo cánh tay nữ nhân kia, mang nàng tiến lên hai bước cách Nhiếp Minh Quyết một cánh tay, cười, nói "Chắc đế quân không biết, đây chính là nữ nhi của cô mẫu ngươi, nàng tên gọi Ngọc Ngôn", lại quay sang nữ nhân ra lệnh "Ngọc Ngôn, còn không mau hành lễ với đế quân!".
Nhiếp Ngọc Ngôn có vẻ bất ngờ nhưng vẫn ngoan ngoãn làm theo. Tuy xuất thân Nhiếp thị đao pháp cường lực, song nàng lại có tố chất không khác nữ nhân khuê các bình thường, hành lễ cũng rất chuẩn mực.
Nhiếp Minh Quyết hơi gật đầu, nói "Thì ra là biểu muội. Không ngờ ngươi đã lớn thế này rồi. Cô mẫu vẫn khỏe chứ?".
Nhiếp Ngọc Ngôn không ngẩn đầu, chỉ thấp giọng đáp "Bẩm đế quân, a nương đã qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dao-tinh-kiep-p1/1041252/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.