"Sao rồi? Chuyện thế nào? Mau mau ngồi dậy kể cho bọn ta nghe với, ngươi ở trong đó đã trải qua cái gì?".
"Bà thím ơi, ngươi từ từ không được sao? Hắn còn chưa tỉnh nổi kìa".
"Hừm, ngươi cũng tò mò có kém gì ta? Thôi dạt qua một bên đi! Lam Hi Thần! Lam Hi Thần! Có nghe ta gọi không đó? Tỉnh tỉnh tỉnh! Đến lúc ngủ dậy rồi!".
"Trân Ly, hình như hắn chưa tỉnh được thì phải?".
"Sao mà không tỉnh? Hồn vừa mới xuất ra khỏi Côn Luân kính nhập lại thể xác, chẳng qua là muốn gượng mà không dậy nổi thôi. Hay là để ta thức tỉnh hắn bằng lông vũ U Xương, có khi lại làm hắn tỉnh nhanh hơn đấy?".
"Đùa à, ngươi muốn biến hắn thành nhím ư?".
......
Bên tai truyền đến mấy tiếng lố nhố khiến đầu óc nhận lấy một cơn choáng váng, khó khăn lắm mới mở được mắt ra, vậy mà mơ hồ bên trên đã là ba bốn khuôn mặt chụm đầu nhìn xuống với đủ loại biểu cảm như thể mình là sinh vật lạ, Lam Hi Thần theo bản năng choàng tỉnh ngồi dậy, vô tình "cốp" một tiếng rõ đau.
"Úi chao,....".
Bắc Đường Lạc Vi lảo đảo lùi lại ba bước, một tay ôm trán, một tay chỉ về phía y, cau mày nhăn nhó "Nè Lam Hi Thần! Cái đầu ngươi làm bằng sắt hả? Đau chết cái trán của bản công chúa rồi?".
Ôn Ninh ngay lập tức chạy tới dỗ dành "Đâu đâu để ta xem! Ôi! Trân Ly bị sưng một cục rồi này! Nàng có đau không? Ta dẫn nàng đi tìm Tuệ Trang trưởng công chúa đắp thuốc nhé?".
Đàm Triết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dao-tinh-kiep-p1/1041249/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.