Tâm trạng của âu Dương Câu lúc đó thực chẳng khác nào tâm trạng của một anh hùng mạt lộ, sự thẹn thuồng căm tức trong lòng thực khó đè bẹp. Hắn cảm thấy từ xưa đến nay, chưa lần nào hắn phải chịu đựng kẻ khác lăng nhục đến mức ấy.
Nhưng dù sao hắn cũng là một tên gian hùng khét tiếng, có đủ mưu mô để xoay trở, nên liền thâm cười nhạt nghĩ rằng:
" Chỉ cân ngày nào âu Dương Cầu ta còn sống, thì ngày ấy ta nhất định sẽ tìm hiểu cho rõ việc này. Chừng đó, ngươi sẽ biết tay ta".
Tức thì, y vọt người bay lên, nhanh nhẹn lướt đi như gió. Song hắn cảm thấy trong người bứt rút khó chịu, chân khí cũng ít nhiêu bị đình trệ.
Hắn không biết đấy là vì mình có mặc cảm hay thật sự đã ăn nhằm chất độc?
Trăng sao đều đã lặn, nhưng chưa đến lúc bình minh nên trong sơn cốc đâu đâu cũng âm u mịt mờ, ngọn gió sáng thổi +nt g bay tà áo của âu Dương Cầu, giũ rèn rét. Hắn cảm thấy hơi lạnh ngấm tận xương tủy.
Những cao thủ có võ công thượng thặng vốn hơi lạnh hoặc hơi nóng đêu không thể xâm nhập được cơ thể họ, dù giữa cơn bão tố hay giữa lúc tuyết rơi, họ vẫn mặc một chiếc áo mỏng mà thôi. Do đó, âu Dương Câu không khỏi thầm sợ hãi, vì cảm giác giá lạnh trong người hắn, chính là một điểm báo hiệu cho biết, hắn đang gặp phải một sự nguy hiểm.
Do đó, suốt dọc đường, lúc nào y cũng phập phồng lo sợ... Đột nhiên, có một hồi chuông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dao-sat-tinh/101198/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.