Trương Lưu tiến đến gần hắn, thở dài ngồi bệch xuống đại địa thở hồng hộc.
Không có Lưu Dã trợ giúp, để hắn ngăn cản đám này mệt mỏi hơn rất nhiều. Bên kia quan sát, Vũ Đằng ngày thường thần long thấy đầu không thấy đuôi, hơn nữa bề ngoài lại như tiểu bạch kiểm dạng oánh oánh quang mang.
Vậy mà đưa đến một đám muội tử tiến về bảo vệ hắn, làm cho Lưu Dã lẫn Trương Lưu một hồi im lặng.
Lão thiên bất công a!
- Cũng đúng, thằng này lúc đánh Uất Trì Cát, cái kia mộc côn hiện lên đám đám hoa cỏ, thật mẹ nó chói mắt, đám kia muội tử không bạo điểm tinh tinh mới là lạ.
Trương Lưu một mặt ước ao nói.
- Mà nói đi cũng phải nói lại, tiểu tử ngươi dám đánh với nàng, có gan a!
Trương Lưu nhìn Lưu Dã một lát nói.
- Nàng là ai?
Lưu Dã nhìn kia thiếu nữ nét mặt mười phần quen thuộc, tựa như đã từng thấy ở đâu, chỉ là lúc đó hắn nghĩ mãi mà không ra.
- Không biết nàng đã đánh lên?
Trương Lưu nghe vậy đều trợn mắt há hốc mồm, tay sờ trán Lưu Dã, tựa như điểm bệnh một dạng.
- Nàng ở học phủ danh khí rất lớn a! Ngươi lại không biết?
- Không tin?
- Được rồi, nàng là Hạ gia Tứ tiểu thư Hạ Ngưng Băng. Mà Hạ Vô Song Hạ Tông Sư, chính là tỷ tỷ của nàng a.
Trương Lưu chỉ chỉ Hạ Ngưng Băng nói.
- Hạ Ngưng Băng top 3 trong 10 cường? Thảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dao-quai-nhan/2363383/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.