Tiểu Lục Tử thấy mọi người lời qua tiếng lại, bất giác hết sức sốt ruột, ực một tiếng nuốt vào một ngụm đờm to, liếc nhìn Tiểu Thúy, lại dùng tay áo quệt một cái, lớn tiếng nói :
- Sư phụ đừng lải nhải với lão ma nữa, đồ nhi bụng còn đói đây.
Hắc Đao Khách quay sang Hồ Thiết Sanh nói :
- Tiểu tử, hãy cho y mượn hắc đao của lão phu tạm dùng.
Hồ Thiết Sanh thấy các cao nhân này đều nhắm vào Âm Dương song sát tấn công, bất giác sinh lòng thương hại, đánh chó phải nể mặt chủ, chàng đưa mắt nhìn huynh muội họ Bạch.
Bạch Diêu Hồng nhoẻn cười nói :
- Sanh ca cứ đưa cho y mượn, đây chỉ là tiết mục giúp vui chứ không phải đấu thí mạng, chẳng hề gì đâu.
Thiên Đài Kỳ Si nháy mắt với Hắc Đao Khách, cầm đũa chỉ vào món gà chưng cách thủy nguyên con, lớn tiếng nói :
- Lão Hắc hãy nhìn xem đây, con gà da mịn thịt trắng này có giống con tối qua không?
- Giống thì giống, có điều đây là con gà chết, còn con tối qua sống sông sổng, trêu cho người ta thèm lại không cho ăn.
Bạch Diêu Hồng thoáng biến sắc mặt, nàng biết hai lão quái kiệt này xiên xỏ mình, thầm hừ một tiếng, tảng lờ như không nghe.
Hồ Thiết Sanh rút hắc đao ra, ném cho Tiểu Lục Tử. Mọi người vừa mới thấy lưỡi đao ấy, bất giác đều chú mắt nhìn.
Tiểu Lục Tử cầm ngọn hắc đao trong tay vung lên nói :
- Lão quỷ, lấy binh khí ra đi.
Âm Sát Miêu Huê Dương mỉm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dao-ca/98886/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.