Sáng sớm Hạ Tinh đã dậy. Nàng cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Bàn tay bới tóc cũng vì vậy mà nhanh hơn.
Tóc búi, đồng nghĩa với thừa nhận mình là hoa có chủ. Từ nay Hạ Tinh đã là vợ của cương thi.
Hắn từ ngoài bước vào, mang theo một xâu cá. Đang mùa nước lớn, cá nhiều, hắn cũng muốn đổi món cho nàng.
-Thiếu gia..Chàng mới về….
Lời vừa nói ra Hạ Tinh mới sực nhớ. Hắn không còn là chủ nhân của nàng nữa. Hắn là chồng nàng, là người nàng chung sống cả đời.
-Ừ.
Hắn thì không quan tâm đến chuyện đó. Gọi là gì cũng được, cũng chỉ là một cách gọi thôi.
-Chàng không có tên sao?
Hạ Tinh chợt hỏi. Loài người ai cũng có tên gọi. Đẹp thì là những cái tên hoa mỹ, xấu thì Tiểu Tam, Tiểu Cẩu…Cái tên nói lên sự quan tâm của con người đối với một con người khác, là thứ tài sản quý giá nhất trên đời của họ trong mắt Hạ Tinh.
Cha mẹ nàng là những con người bình thường, lam lũ. Nhưng nàng là ngôi sao nhỏ trong lòng họ. Cha mẹ yêu thương và mong muốn cho Hạ Tinh những điều tốt đẹp nhất. Tuy là trời đã sớm mang họ đi mất song của cải quý giá nhất hai người để lại cho Hạ Tinh vẫn còn đấy. Đó là cái tên. Ngôi sao nhỏ -Hạ Tinh.
-Tên à?…Không có…
Hắn không có tên tuổi. Cũng chẳng ai gọi cương thi bằng một danh xưng khác. Người với hắn chỉ có sợ hãi và oán hận. Cương thi còn chẳng biết tại sao mình có mặt trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-cung-co-tinh/2382232/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.