Sau hàng giờ đồng hồ thì ngài bá tước bế chàng trai trên tay còn phủ lên người cậu một cái chăn và đi qua phòng khác ngủ:
- Lỡ bị phát hiện là giường hỏng thì phải làm sao đây?
- Có ta em không cần lo gì đâu
- Sao ba lớn bế ba nhỏ vậy ạ?
Lời nói trong trẻo kia đã làm cho cả hai phải giật thót tim, nhìn theo âm thanh đấy thì lại là Củ Cải vẫn còn chưa tỉnh ngủ hẳn:
- Về phòng ngủ đi
- Sao ba lại lớn tiếng với con?
Vẻ mặt đứa bé cũng dần mếu máo, Song Lãm thương con nên đã đánh vào người đàn ông vẫn đang bế mình:
- Ngài nói chuyện nhỏ nhẹ với con thôi! Mọi người kéo ra hết thì em ngại lắm!
- Em lỡ đi ra rồi đây
Người em trai từ trong phòng đi ra và bế đứa trẻ lên. Song Lãm hết sức ngượng ngùng mà gục mặt vào trong lồng ngực anh:
- Em trông Củ Cải cho, hai người về phòng đi
Đứa trẻ có vẻ không thích nhưng chưa kịp phản kháng thì đã bị người chú này bịt miệng lại. Ngài bá tước lúc này cũng thấy được lợi ích của người em trai.
Về tới phòng mà cả hai cũng không khỏi bất lực với đứa con trai nhà mình. Người đàn ông vẫn ôm lấy chàng trai như thường ngày và lại bị nhéo tay:
- Vài ngày nữa là con được một tháng tuổi, em còn phải chuẩn bị đủ thứ
- Cứ để ta làm cho
Người con trai ấy xoay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-ca-rong-thich-cuong-doat/2728353/chuong-45.html