*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
___(Hình minh họa do chính tác giả vẽ)____
Trước khi tôi kịp nhận định tình hình, tên chết tiệt đã điên cuồng lao đến tách hai chúng tôi ra, rồi dùng sức đẩy mạnh cậu nhóc pháp sư đi chỗ khác. May mắn là cậu ta ngã nhào vào chiếc ghế sô pha, nếu không, tôi e rằng cú ngã này có thể làm cho chiếc quạt mini xanh đọt chuối mới toanh trong túi cậu ta nát vụn mất, thật đáng tiếc!
Hừm, hình như trọng tâm trong chuyện này không nên là chiếc quạt thì phải…
“Mấy người làm gì ở đây?” Tên chết tiệt nâng tôi dậy, che chắn tôi sau lưng như gà mẹ ôm con.
Thư Ngân có vẻ như lần đầu tiên nhìn thấy hắn lỗ mãng như thế, lắp ba lắp bắp thốt lên:
“Anh Nguyên… Em chỉ…”
“Cút!” Hắn gào lên, tức giận đến nỗi tôi dường như nghe thấy được tiếng xẹt xẹt phát ra từ ánh mắt thù địch của hắn. Nhìn hắn lúc này như con rắn hổ mang đang trong tư thế sẵn sàng tấn công, chỉ cần tên nhóc pháp sư và Thư Ngân tiến lên một bước, nhất định hôm nay không thể toàn thây quay về. Lại một lần nữa tôi phải lắc đầu cảm thán, may mắn là tên này còn được nuôi dạy tử tế, chứ nếu mà tuổi thơ bất hạnh, có khi bây giờ đang là sát nhân biến thái giết người hàng loạt rồi cũng nên. Sát nhân mà đẹp trai như thế này, giấy phát lệnh truy nã của hắn nếu bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-bon-cau/106597/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.