Trên đời này thì ra đâu có gì là không thể chỉ là thực tâm ta không muốn thử mà thôi.
Thì ra việc trở thành người nổi tiếng lại có cái hay của nó, nào là được mọi người ngưỡng mộ, rồi là được người người ca tụng.
Hồ Anh Vũ giờ mới nhận ra, Huấn Mạnh Quân con mẹ nó, nghìn người thì cả nghìn người đều biết.
Đứng trước cửa văn phòng Tần Duệ Minh, Hồ Anh Vũ do dự lắm mới giám đưa tay gõ cửa.
Hẳn Tần Duệ Minh cũng đoán được cô sẽ đến, lên mới không mấy vui vẻ khi gặp cô.
Mặt anh không biến sắc, giọng lạnh lùng từ trong phòng vọng ra.
- Mời vào!
Con người đó trước giờ vẫn vậy. Lúc vui vẻ, anh quan tâm cô rất mực, khi không vui, anh mặc kệ cô không lo.
Hồ Anh Vũ tủi thân bước đến, cô đứng trước mặt anh, hai tay đan vào nhau, mặt cúi thấp vẻ biết lỗi.
Thế nhưng chiêu này chẳng còn hữu hiệu với Tần Duệ Minh.
Tần Duệ Minh thậm trí còn chẳng buồn nhìn Hồ Anh Vũ lấy một lần. Anh vẫn vùi đầu trong núi công việc cao ngất lạnh lùng ra lệnh.
- Ngồi đi!
Nghe lời anh, Hồ Anh Vũ tự tìm cho mình lấy một chỗ ngồi.
- Tần Duệ Minh, em...
- Đừng nói gì cả, anh hiện tại rất bận.
Tần Duệ Minh đã nói vậy, cô lại giám nói không?!
"Chắc anh vẫn còn giận mình." Hồ Anh Vũ nghĩ vậy.
Nhưng cô đâu hay giờ anh đang có một vấn đề cần giải quyết gấp.
Nếu không phải bất đắc dĩ, anh sẽ không bao giờ để mặc cô không lo.
Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-tuong-cua-em-la-duoc-yeu-anh/3462/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.