Tầng 54 - Trụ sở tập đoàn Tần thị.
- Anh Minh, anh thấy làm vậy là đáng sao? Những 10 tỷ đó.
Cả ngày hôm nay, Ngô Sơn chỉ bám theo Tần Duệ Minh để hỏi về một vấn đề.
- Cậu lại không tin anh?
Nhắc tới vấn đề này, lại làm Ngô Sơn thấy nhớ.
Chuyện của thẳng Cảnh với tên Long, cũng nhờ Tần Duệ Minh suy nghĩ thấu đáo, anh mới tóm được thằng Báo ở sân bay.
Mẹ kiếp! Nghĩ đến mà giận sôi máu, hai tên đó thế nhưng ăn gan hùm lại giám lừa anh.
Nếu không phải là Tần Duệ Minh can ngăn, anh đã một súng cho bọn chúng trầu trời rồi.
- Không phải em không tin anh, nhưng ta đâu thể giao một số tiền lớn như vậy vào tay chúng được. Chúng ta cũng đâu biết, thằng Cảnh có hớt tiền bỏ trốn hay không đâu.
Trái với thái độ của Ngô Sơn, Tần Duệ Minh trước giờ vẫn rất bình tĩnh.
Ngô Sơn không nghe ra trong câu nói của mình có gì đáng cười mà khóe môi Tần Duệ Minh chợt nhếch lên.
- Anh Minh, hình như dạo này anh rất hay cười.
Ngô Sơn hoàn toàn quên bẵng đi chuyện trước đó. Giờ đây anh thấy, Duệ Minh chẳng còn là Duệ Minh anh quen biết.
- Có sao? Chắc mắt cậu nặng rồi đấy.
Bộ mặt Tần Duệ Minh mới đó lại trở về với cái nét lạnh lùng vốn có.
Ngô Sơn không tin, hôm qua anh đã đi kiểm tra rồi, bác sĩ nói "rất tốt, không có vấn đề gì cả."
Vậy vấn đề là ở đâu?
- Sẽ không phải... anh đang yêu... chứ?
Ngô Sơn đột ngột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-tuong-cua-em-la-duoc-yeu-anh/3457/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.