- Ngô thiếu chủ, dưới sảnh có chuyện rồi.
Một tên thuộc hạ chạy vội vào phòng, nhìn thấy người bên trong, cậu ta liền im bặt.
- Tần chủ!
Vẫn tác phong cũ, Tần Duệ Minh gật nhẹ đầu nhưng không hề lên tiếng.
- Đã xảy ra chuyện gì - Ngô Sơn chau mày hỏi.
- Dạ, thưa, có một đám người đến vũ trường của chúng ta gây rối.
- Mẹ kiếp!
Ngô Sơn nghe xong quăng luôn chiếc latop xuống bàn, anh gần như ngay lập tức tông cửa phi ra ngoài.
***
Dưới sảnh lúc này đã chật ních người, quây tròn là hai cô gái với năm thằng con trai.
Trình Hoa sợ quá núp sau lưng Hồ Anh Vũ, chỉ ngoi mỗi cái đầu ra nói.
- Anh Vũ, hay là mày xin lỗi họ một câu đi.
"Xin lỗi." hai từ này không có trong từ điển cuộc sống của Hồ Anh Vũ này. Hơn nữa là bọn họ va phải cô trước, lý do gì cô phải xin lỗi.
- Việc gì phải sợ, có tao đây.
Hồ Anh Vũ đẩy bàn tay của Trình Hoa ra, lớn tiếng tuyên bố cũng là để bọn người kia nghe được.
- Ấy, cô em này mạnh mồm gớm nhỉ?
Tên đầu sỏ bước lên trước một bước, hất mặt nhìn cô với vẻ rất coi thường.
Vóc dáng hắn to con, gương mặt cợt nhả, bộ mặt háo sắc, hắn chồm " móng lợn" tới định vuốt ve mặt cô nhưng bị Hồ Anh Vũ không nể nang gì hất mạnh.
- Loại người như chúng mày nhơ nhớt, bẩn thỉu, ai biết được tay chúng mày đã bốc phải những gì mà dám chạm vào bộ mặt sạch sẽ của bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-tuong-cua-em-la-duoc-yeu-anh/3456/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.