Lúc này, Bắc doanh quân cũng đã nhập thành, từng nhóm quân chia tách ra để lần lượt đi vào, tránh việc nổ ạt cùng lúc gây ảnh hưởng không tốt với dân chúng trong thành.
Đỗ Anh Vũ là nhóm cuối cùng, hắn phải chờ lâu đến độ nằm bên trong xe còn đánh được thêm một giấc, phía bên ngoài, Đông Hải doanh cả người vẫn đứng nghiêm trang, quân kỳ thẳng tắp, chờ đợi hơn một canh giờ sau khi Kiều gia quân đi hết mới đồng loạt tiến vào.
Chỉ là đến lúc di chuyển vào thành thì Đông Hải doanh đột nhiên bị một người chặn lại, dẫn đến ầm ĩ một hồi.
- Chuyện gì vậy?
Đỗ Anh Vũ tò mò ngó đầu đi ra hỏi thăm, lập tức nhìn thấy Vi Oách Phi đang hùng hùng hổ hổ, đơn đao giết tới thì liền sợ mất mật, chui tọt vào bên trong.
- Sao con mụ điên này lại tới rồi?
- Chuyện gì vậy công tử? - Hoa Nương khuôn mặt tò mò, thắc mắc hỏi.
- Là Vi Oánh Phi, nàng chặn đường chúng ta! - Đỗ Anh Vũ có chút hữu khí vô lực đáp.
Vi Oánh Phi mấy ngày này đều trốn tại Minh Nguyệt Biệt Viện, nay không còn Lý Kế Nguyên quản chế nữa thì nàng liền tung bay, chạy đến cổng thành phục kích đám phụ tình lang... khụ khụ, người của Đỗ Anh Vũ!
Cũng may mà nàng không có nói được tiếng Việt, mặc nàng phẫn nộ quát lớn cũng chẳng ai hiểu, duy có Nông Chí Cường thấy Đại tỷ đầu xông tới liền kinh hãi, vội gọi Đỗ Anh Vũ đi ra cứu tràng.
Đỗ tiểu tử thở dài, ngửa đầu vọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-loan-than-tac-tu/360705/chuong-369.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.