Bắc Doanh các lộ quân sáng sớm đã tụ tập đông đủ, đoàn người của Đỗ Anh Vũ đến không tính sớm cũng không phải quá muộn.
Ít nhất Kiều gia quân vẫn còn chưa có tới!
Lần trước xuất hiện cho chút đột ngột, hiện tại chư vị tướng quân lần nữa nhìn thấy Đông Hải doanh khiên giáo chỉnh tề, giáp trụ ngay ngắn xuất hiện thì ngoại trừ Lê, Thân hai vị ra thì tất cả đều khẽ động dung.
Tại chỗ Dương gia Phú Lương quân, Dương An Khánh nhìn thấy đoàn người của Đỗ Anh Vũ đi tới, liếc mắt nhìn lên những lá cờ xa lạ, lập tức biết đây chính là kẻ mà tiểu nhi tử nhắc tới ngày trước.
Lúc đầu lão còn chẳng mấy bận tâm về một tên nít ranh, thế nhưng nay nhìn thấy trang bị của đối phương thì lòng liền nảy sinh hứng thú, lão quay sang chỗ Dương Tự Minh, hỏi:
- Tự Minh, Đỗ Anh Vũ kẻ này người hiểu rõ không?
Dương Tự Minh đang một tay chấp kiếm, nhắm mắt dưỡng thần, chợt nghe lão Dương hỏi thì từ từ khai nhãn nhìn sang, suy nghĩ một chút rồi lắc đầu, thẳng thừng đáp:
- Ta cùng hắn không mấy quen thuộc, chỉ biết kẻ này rất cổ quái!
- Cổ quái sao?
Hiểu con không ai bằng cha, đối với Dương Tự Minh mà nói, hắn đánh giá người khác chỉ có phân làm hai loại, một là lợi hại, hai là không lợi hại.
Bình thường là vậy, hiện tại Dương An Khánh lại có thể nghe thấy con trai mình cho ra đáp án khác cũng là điều hiếm gặp.
Dương Tự Minh trầm ngâm thêm một chút, sau thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-loan-than-tac-tu/360704/chuong-368.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.