“Đỗ Anh Vũ?”
Ngô Thanh Trà nhíu mày, đối với cái tên này nàng không hề có ấn tượng, nàng dù sao cũng là mới trở lại kinh thành trong năm nay, hơn nữa do quá chú tâm tìm kiếm Lý Dương Côn nên Thanh Trà cũng không để tâm đến sự tình diễn ra giữa họ Đỗ cùng Đại hoàng tử.
- Hắn là người nào? - Nàng quay sang hỏi đại ca mình.
Ngô Ứng Long bộ dạng có mấy phần ung dung, nghĩ nghĩ một chút xem dùng từ thế nào cho phù hợp, chưa kịp trả lời thì phía bên cạnh đã có người hô vang:
- Tiểu thái tuế! Hắn là xuống núi rồi!
- Tiểu... tiểu thái thế? - Ngô Thanh Trà cũng là nghe thấy, có chút lắm bắp hỏi lại.
Ngô Ứng Long mặt không đổi sắc, khe khẽ gật đầu rồi nói:
- Có truyền thuyết gọi hắn là tinh quan giáng trần, nhưng có lẽ tên này giống một khỏa tà tinh nhiều hơn, hắn đi đến đâu nơi đó liền không bình an...
Duỗi mắt nhìn dưới chân núi hiện tại, nhìn đám người đứng đông nghẹt ngóng đợi, Ngô Ứng Long khẽ thở dài nói tiếp:
- Tiểu muội ngươi xem, tiệc săn nhà chúng ta năm nào cũng tổ chức, có lúc nào lại thành ra như thế này không? Hơn nữa nhị ca của ngươi hiện tại cũng đang trong tay hắn...
Ngô Thanh Trà đôi mắt tròn to, mở thao láo, vỗ nhẹ vào đầu mình một cái, nhìn hết sức đáng yêu, chu môi nói:
- Đại ca, huynh không nhắc ta cũng quên mất nhị ca, hắn hiện tại đâu rồi?
Ngô đại thiếu nhìn tiểu muội mình nhất thời cũng cạn lời,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-loan-than-tac-tu/360658/chuong-321.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.