Bên ngoài trăng sáng sao thưa, thỉnh thoảng trong bóng đêm vang lên tiếng kẻng báo qua giờ tý.
Luy Lâu Thành hiện tại vẫn sáng đèn, xe ngựa cỗ kiệu là vẫn nườm nượp đi lị ngược xuôi, người đi trên đường cầm theo đèn lồng hoặc nhanh hoặc chậm tản bộ ngắm cảnh, tạo thành những luồng sáng di động tô điểm cho Luy Lâu phồn thịnh.
Những kẻ sống về đêm hiện tại mới bắt đầu ra khỏi phủ, thi thoảng trong phố lại nghe thấy tiếng gọi nhau í ới của đám công tử ca.
Luy Lâu Khách Điếm cũng giăng đèn kết hoa, tạo thành một dải ánh sáng Hồng nhạt đan xen nối tiếp, Đỗ Anh Vũ tại Thiên Khu biệt việt, cùng tiểu Bình tử dạo bước dưới chùm đèn nơi hành lang, vừa hưởng thụ bầu không khí tĩnh lặng về đêm.
Chẳng mấy chốc, tiểu nữ nhân này cảm thấy buồn buồn ngủ, che miệng ngáp rồi ngượng ngùng nói muốn về phòng nghỉ ngơi, Đỗ Anh Vũ mặt dày mày dặn, nhé răng cười, nói muốn đi theo nàng thì lập tức bị cô nàng này một cước sút bay, mặt đỏ như gấc đuổi đi rồi chạy trối chết trở về.
Nhìn bộ dạng đáng yêu của Lý An Bình lúc này, Đỗ Anh Vũ cảm thấy bình yên thư thái đến lạ, cười lắc đầu.
Thật là khiến cho người ta vừa muốn trêu trọc, vừa không nỡ trêu trọc mà.
Thở dài một tiếng, hắn chắp tay sau lưng như ông cụ non, đứng tại trước đình viện, ngẩng đầu nhìn bầu trời đen tối mịt mù.
Làm ra vẻ cao siêu vậy thôi chứ trời thì tối đen như mực, có mẹ gì đâu mà nhìn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-loan-than-tac-tu/360639/chuong-302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.