Trung tuần tháng 11, Kinh thành mưa thu lất phất, người đi đường cũng vì vậy mà trở nên kém phần náo nhiệt.
Một chiếc xe ngựa lặng lẽ băng qua làn mưa, chỉ để lại phía sau những vệt nước tung toé cùng tiếng “giá, giá” liên tục của tên xa phu.
Ngồi phía trong xe, Phạm Quyên lòng có chút thấp thỏm, đôi tay ôm lấy tiểu hài nhi sơ sinh cuốn trong khăn bông, dùng toàn thân giữ cho em bé không bị sóc nảy mà sợ hãi.
Thời gian trước vì Đỗ phủ không người, nàng là được Đỗ Tướng do sợ một mình buồn bực nên sắp xếp dọn trở về Đỗ gia, hiện tại mặc dù vẫn còn thời gian ở cữ nhưng vì nhớ chồng thế nên vẫn một mình ngồi xe mang con gái trở lại kinh thành.
Phải nói nữ nhân này gan to vô cùng, Đỗ Anh Vũ hẳn cũng được đi truyền một phần từ đây.
Xe ngựa không phải đi về Đỗ Phủ mà một mạch tiến tới Quách Gia, vừa bước xuống xe đã thấy một thân phờ phạc Đỗ Tướng cầm ô đứng tại giữa hai cây cột đá đen trước cổng đợi sẵn.
Vừa thấy người, Đỗ Tướng cùng hạ nhận lập tức vội vã lao ra, che che chắn chắn cho phu nhân cùng tiểu thư bước nhanh chóng bước vào trong phủ, sợ hai mẹ con cảm lạnh, Đỗ Tướng tháo xuống trường bào, tại chỗ khoác lên người Phạm Quyên, tất cả hành động diễn ra trong tích tắc, hắn từ đầu đến cuối đều không nói một lời.
Nhìn thấy vậy, Phạm Quyên có chút xấu hổ, một chút tự trách, cúi đầu khẽ nói:
- Tướng công, xin lỗi, là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-loan-than-tac-tu/360624/chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.