Thời điểm Đỗ Anh Vũ trở lại Yên Hưng thành đã là đầu giờ chiều.
Người xưa có câu sĩ biệt ba ngày phải nhìn bằng con mắt khác.
Yên Hưng thành lúc này xưa đâu bằng nay.
Mặc cho Quách Ngọc Như trước đó đã ra lệnh giảm tốc độ xây dựng thành quách cũng như che dấu bớt đi dân cư, thế nhưng so với ấn tượng về một vùng đất hoang sơ cằn cỗi trước đây thì Yên Hưng ngày này dường như đã lột xác.
Tường thành về cơ bản đã xây dựng thành công, đất đá trộn với xi măng thành những tảng vuông vức, những viên gạch được tạo ra từ những lò gạch lộ thiên kết hợp với đám nhân công không quản ngày đêm làm việc đã giúp đám người Đỗ Anh Vũ dựng lên một toà thành màu xám cao lớn uy vũ.
Thành xây một bên tựa vào vùng Sơn cốc Linh Sơn phía Tây Bắc, mặt hướng về cầu cảng phía Đông Nam, ngay lúc này, ba mặt cổng thành đồng loạt mở rộng, đón lấy hàng người ngược xuôi nối nhau ra vào.
Để truy xét mức độ phồn hoa của một toà thành thị, việc đầu tiên là xem đó có phải là nơi mà đám thương nhân hướng về hay không.
Về việc này Đỗ Anh Vũ là không có lo ngại, vùng phát triển lân cận chính là Hồng Châu hoàn toàn có thể coi như đất nhà hắn, lôi kéo đám thương nhân ở đó đến Yên Hưng đối với Đỗ tiểu tử chỉ là chuyện đơn giản.
Tập Đoàn Đông Hải về cơ bản không thiếu phần của đám người này, hơn thế nữa Đỗ Anh Vũ còn là con nợ lớn nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-loan-than-tac-tu/360616/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.