Địa hình vùng biển tại phía nam Liêm Châu thuộc dạng tương đối khép kín, tại phía Đông cùng phía Nam thì lần lượt có bán đảo Lôi Châu cùng đảo Quỳnh Châu che chắn khiến nơi đây hiếm khi nào phải chịu ảnh hưởng trực tiếp từ các cơn bão biển, những cơn bão lớn đến được với nơi này đa phần đều chỉ còn lại tàn dư mà thôi.
Thành Hợp Phố còn nằm sâu trong đất liền, thế nên ngoại trừ khu vực cảng sông gặp một chút nguy cơ ra thì hầu hết đều chẳng có vấn đền gì đáng để lo lắng cả, vậy nên đêm qua Đỗ Anh Vũ hắn mới có thể thoải mái cùng mĩ nhân kê cao gối ngủ, chẳng quan tâm e dè chuyện bên ngoài chút nào.
Ưm... đương nhiên đó là nói về khu vực nội thành, còn đám lưu dân tại ngoại thành hiện tại đều chỉ tạm trú trong các khu trại tập trung, tất sẽ không thể dễ chịu như họ Đỗ...
Thế nhưng hắn là có thể làm được quái gì?
Xin nhờ! Đỗ Anh Vũ hắn chỉ là người xuyên việt, chẳng phải tiên nhân, tất nhiên không thể hô lên một tiếng là bão tan biển lặng được.
Hơn thế nữa hiện tại thể chất hắn chỉ là một thằng nhãi con không hơn không kém, trong cơn mưa bão thì sức của mình hắn chẳng thể giúp được gì hết cả, xuất hiện thì cũng chỉ tổ vương tay vướng chân, mà nhỡ đâu trong lúc rối loạn hắn bị kẻ thù phát hiện rồi gây tổn thương hay bắt cóc đi mất thì lại càng phiền phức lớn.
Vậy nên suy đi tính lại, Đỗ Anh Vũ cảm thấy cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-loan-than-tac-tu/360607/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.